Dạ Tinh Thần nghiêngngười dựa vào giường, đôi mắt như màn đêm nhìn Bắc Tiểu Lôi. Tóc đen như thác nước hỗn độn mà rối tung trên vai, lộ ra làn da trắng càng tuấn mỹ xinh đẹp. Lông mi dày run nhẹ, miễn cưỡng mà hỏi thăm.
Yêu nghiệt này…
Bắc Tiểu Lôi oán hận trừng mắt nhìn hắn, con ngươi như mực trong suốt, tựanhư có một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt. Gió thổi, tóc bay. Bàn taymềm nắm lại nắm, trong đầu lướt qua cực nhanh từng màn tối hôm qua, gòmá trắng ửng hồng, nóng bỏng. Rõ ràng là nàng muốn ăn hắn, kết quả làngười nam nhân này lại đảo ngược đem chính mình ăn sạch, làm hại nànghiện tại eo mỏi lưng đau.
“Ngươi—“
Gắt gao trừng, dùng sức trừng, tay nàng nắm chặt lại nới lỏng, hiện tại nếu như không phải cốkỵ thân thể xích lõa dưới chăn, thật sự hận không thể cầm lấy roi da bên cạnh cho hắn một roi. Cư nhiên dám khi dễ nàng, thật sự là muốn bịđánh.
“Ngươi cái gì mà ngươi?” Không đợi Bắc Tiểu Lôi tức giận,lão nương nàng Nam Thi Phượng phát hỏa đầu tiên. Chỉ thấy người kia vốnlà phong hoa tuyệt đại, nhìn như nữ nhân thanh nhã đột nhiên từ bênngười trượng phu Bắc Phong Phi cất bước mà ra, con ngươi lưu ly trừngmắt nhìn hai người vẫn còn kề bên ở trên giường, bàn tay mềm hướng BắcTiểu Lôi chỉ. “Nha đầu chết tiệt này a, cư nhiên dám thừa dịp ta với cha con đi vắng vụng trộm thành thân, con còn đem chúng ta để vào mắt sao?” “Còn ngươi nữa—“ nàng vừa giận vừa trừng mắt nhìn Dạ Tinh Thần lườinhác, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cuong-han/123974/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.