Thi Vũ oán giận trừngmắt nhìn Lai Đốn đứng ở sau lưng nàng, làm sao hắn không nói cho nàngbiết vốn dĩ Lôi Tư cùng các trưởng lão đang bàn bạc chính sự, hại nànglẫn lộn mà xông tới, thật sự là quá mất mặt.
Lôi Tư thấy Thi Vũ đột nhiên xông tới, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó không vui chỉ thị cho các trưởng lão lui ra.
"Chết tiệt! Tại sao ngươi không trông chừng nàng cho tốt? Để nàng tới nơi này hồ nháo."
Lôi Tư hướng về phía Lai Đốn bộc phát tức giận.
"Không, ta. . . . . . Ta thử ngăn cản, nhưng là vương phi nàng. . . . . . Nàng. . . . . ." Lai Đốn nhìn Thi Vũ khó khăn giải thích.
"Đừng tráchLai Đốn, là ta kiên quyết muốn đi vào." Thi Vũ rất có nghĩa khí nói,"Thật xin lỗi, nếu như ta sớm biết trong sảnh nghị chính có nhiều ngườinhư vậy, ta sẽ gõ cửa trước."
Lôi Tư hừ một tiếng. Đây là cái giải thích gì: "Chẳng lẽ ngươi không biết sảnh nghị chính là không thể tùy tiện đi vào?"
"Ta làm sao biết ngươi ở đây đàm luận chính sự?" Thi Vũ tức giận giải thích.
Lai Đốn vừa nghe, lập tức kêu oan, "Vương phi, ta. . . . . . Ta vừa mới nói với ngươi rồi, vương ở sảnh nghị chính!"
"Ngươi chỉ nói hắn đang ở sảnh nghị chính, lại không nói hắn đang thảo luận chuyện chính sự." Thi Vũ liếc hắn một cái.
"Đủ rồi!" Lôi Tư rống giận cắt đứt tranh chấp hai người. Hắn hỏi Lai Đốn:"Ngươi ở nơi này làm gì? Ngươi không phải là nên ở Trân Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-yeu-tinh-vuong/174047/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.