Tiếng chuông báo thức vang lớn, Lâm Thi Vũ trong chăn bông không kiên nhẫnvươn tay muốn đè chốt đồng hồ báo thức xuống, chính là ngoài ý muốn,trên tủ đầu giường cũng không có bóng dáng đồng hồ báo thức.
"Rời giường, Thi Vũ, nếu không đứng dậy sẽ đến muộn!" Mẹ Thi Vũ là Giang Anh đứng ở bên giường cao giọng trách móc, trên tay nắm lấy đồng hồ báothức làm Thi Vũ sờ khắp vẫn không thấy được.
Thi Vũ hé mở chăn bông lộ ra một đôi mắt to long lanh ngập nước, hiển nhiên là vừa mới khóc.
Giang Anh vừa thấy bộ dáng này của con gái, vội vàng để đồng hồ báo thứcxuống, ngồi vào trên giường Thi Vũ, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy? Vừa rồigặp ác mộng sao?"
Thi Vũ lau đi nước mắt trên mặt, kinh ngạc không thôi. "Tại sao lại khóc?"
Cũng không biết mình rốt cuộc là thế nào, từ nhỏ đã thường như vậy, khi tỉnh, phát giác chính mình khóc đến ướt đẫm.
Nàng không cho là đúng nhún nhún vai, "Không biết vì cái gì, luôn mơ thấymột người con gái dáng dấp rất giống mình và một người nam nhân bị mộtngười khác giết đi."
Không biết bắt đầu từ lúc nào, nàng thườngxuyên giống như trong mộng, vì người trong mộng mà cảm thấy đau lòng,coi mình chính như nữ nhân trong mộng, bởi vì nàng có thể cảm nhận đượcsự bi thương của người kia.
Giang Anh có chút đau lòng nhìn qua con gái. “Lại là nam nhân tóc đen rất dài kia giữ lại?"
Con gái nằm mộng như vậy đã không phải là chuyện ngày một ngày hai. Lúc đầu nàng tưởng Thi Vũ xem quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-yeu-tinh-vuong/174035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.