Người nhà? Đó không phải là tộc trưởng Hoa Yêu Tinh sao? Chỉ cần vương chogọi, không phải hắn sẽ lập tức xuất hiện, sao còn phải cử nhiều ngườiđến nơi này, còn mượn sức Mộng Chi Hồ?
Hoài nghi cứ nối tiếpnhau, Ôn Đế Ny vẫn lễ phép trả lời: “Dạ được, Yêu Tinh Vương, chỉ cần là ngài muốn, bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được.” Nàng ngó mặt vàotrong mặt hồ, bắt đầu đọc chú ngữ.
Thi Vũ nhìn Lôi Tư cảm động,thì ra hắn vẫn còn muốn xin lỗi vì chuyện xảy ra vào đêm hôm qua, hắnthật sự quan tâm cảm nhận của mình, nên hắn mới mang mình đến Mộng ChiHồ.
“Lôi Tư, cám ơn ngươi.”
Nàng nghẹn ngào nói.
Lôi Tư đưa tay ra, vòng nàng vào trong ngực, “Đây là do ta nợ ngươi. Ngươinói rất đúng, là do ta ích kỷ đem ngươi đến thế giới này, làm cho ngươicách xa khỏi lồng ngực người thân, không để bị cô lập nữa, ta không nênđể thù hận che mờ lâu thêm nữa, Mật Nhi đã chết, nàng đã phạm phải tộivà đã bị trả giá thật lớn, ta không nên trút giận sang ngươi.”
Rất khó để thù hận của Lôi Tư cùng nỗi lo lắng bước ra một bước, Khắc Ânnhìn Lai Đốn, An Đáp, Húc Nhĩ lộ ra nụ cười chiến thắng.
Húc Nhĩ nhỏ giọng nói: “Cũng không hết đâu, hắn chỉ tiêu trừ hận đối với Mật Nhi, nhưng lại không tha thứ cho Huyền Vũ.”
Một câu nói thản nhiên, lại khiến cho nụ cười của Khắc Ân liền đông cứng lại.
“Tốt lắm, Yêu Tinh Vương, hiện tại Vương phi chỉ cần ở trong lòng mặc niệmđọc tên người cần gặp, hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-yeu-tinh-vuong/1617437/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.