" Thẫm Hàn thúc thúc là ta đây! ". Cô chạy về phía đội vệ binh và sà vào lòng của một người nào đó. Thẫm Hàn vỗ về cô : " Ngoan nào, Tiểu Linh à, con có biết mọi người lo cho con thế nào không? Đặc biệt là Tướng quân đó mau mau về nào."
" Vâng." Cô bé nắm tay Thẫm Hàn thúc đi về phủ.
Còn Thành Hiên thì nhìn theo bóng lưng của người muội muội mình vừa mới quen biết mà mặt vẫn trong sắc thái lạnh lùng làm người ta khó hiểu nhưng trong lòng của người này đang nghĩ những gì, ấp ủ những gì thì không ai mà thấu hiểu được cả.
" Về thôi, cũng muộn rồi. " Thành Hiên bảo.
" Vâng."
Sau đó rời đi giữa kinh thành phồn hoa náo nhiệt mà quay trở về hoàng cung. Một nơi được cho là vinh hoa phú quý, danh môn vọng tộc, hoàng thân quốc thích, một nơi mà tích đức ba đời mới được sinh ra ở đấy. Nhưng sinh ra ở đấy thì được gì?... Là sự giam lỏng không lối thoát, là con đường mù mịt nhưng vẫn lựa chọn đi vào, và là thiên la địa võng để tranh đấu quyền lực . Sống cuộc sống như này liệu sẽ ra sao...
....
[Tại Phủ Tướng quân]
" Phụ thân, mẫu thân! " Tiếng gọi của Kỳ Linh vang vọng từ ngoài vào trong mặc dù cô vẫn còn ở ngoài.
" Linh Nhi! Con đi đâu thế hả? Sao lại để lạc mất chứ? " Mẫu thân cô từ ngoài hấp tấp chạy ra ôm cô vào lòng mà lo lắng không nguôi, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-thanh-vuong-dien-ha/2765299/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.