" Tại sao huynh lại đến đây? "
Từ Sơn ngồi một mình trên cái cây cao chót vót, tay cầm cây sáo mà hỏi. Cây sáo trông không giống như những cây sáo bình thường. Nhìn qua cây sáo này được làm bằng chất liệu quý giá đó là ngọc. Trên cây sáo có khắc chữ gì đó, có lẽ cây sáo này có nguồn gốc không tầm thường chút nào.
" Không biết đi đâu nên tới đây ngắm hoa uống trà, ngắm phong cảnh. "
Người kia ngồi ở phía dưới, ngồi trên một chiếc ghế và cầm tách trà trên bàn uống, tuy ít tuổi nhưng lại phong thái vô cùng và phải nói là khí chất cao ngút trời.
" Đừng đùa có phải là hôm nay có đệ tử mới nên huynh giống ta không thích không khí ồn ào nên đến đây hưởng thụ không? "
Lời nói kiên định, phong thái ung dùng nhìn những tảng lá cây đang trước mặt mình. Từ Sơn hỏi.
" Ừm. Khoảng nửa canh giờ nữa ta sẽ đến sau, đệ đi cùng ta chứ? Lúc đó có lẽ đã hết náo nhiệt. "
Người kia cũng cười nhẹ sau đó ngước lên cây cao nơi Từ Sơn đang ngồi rồi nói vọng lên.
" Được, huynh cứ uống thoải mái đi tận hưởng nửa canh giờ nữa. "
Cũng vào thời điểm này tại một nơi khác ở Kinh Thành.
" Vương Gia, theo thuộc hạ dò thám tiểu thư của phủ tướng quân con gái của Kỳ đại tướng quân đã được đưa đi khỏi Kinh Thành rồi không còn ở đây nữa. "
Dương Nguyên sau khi có được thông tin liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-thanh-vuong-dien-ha/2765296/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.