Hai người Mộ Dung Phục và Giang Nguyệt Uyển cưỡi ngựa ròng rã hai ngày mới về đến kinh thành. Vừa bước vào thành, hai người đã nghe thấy nhiều tiếng xì xào bàn tán.
“Đó có phải là đại thiếu gia Mộ Dung, nhi tử của Đại tướng quân không?”
“Đúng vậy, là đại thiếu gia đó. Nhưng còn vị cô nương trong lòng đại thiếu gia là ai vậy? Cô nương này thậm chí còn xinh đẹp hơn đệ nhất mỹ nhân Lâm Thục Đoan của Lâm gia nữa.”
“Phải, phải, có cô nương này thì tiểu thư Lâm gia chỉ là bình cảnh cho nàng.”
Mặc kệ những lời xì xào xung quanh, Mộ Dung Phục một đường cưỡi ngựa về đến Phủ. Mộ Dung Hạo Phi được nô tài thông báo nên đã sớm đứng trước đại môn.
“Đại ca, huynh về rồi. Đây là...”
Mộ Dung Hạo Phi chào hỏi Mộ Dung Phục rồi nhìn Giang Nguyệt Uyển đang ngồi trên ngựa ở phía sau.
“Dân nữ tên Lý Ngọc, bái kiến tam công tử.” – Giang Nguyệt Uyển mỉm cười dịu dàng. Nụ cười của nàng khiến cho những nam nhân đang vây xung quanh điên đảo.
Mộ Dung Phục nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lại đột nhiên khó chịu. Hắn bế Giang Nguyệt Uyển xuống ngựa rồi nói.
“Chuyện này để nói sau đi. Ta cần đệ nhanh chóng chuẩn bị một căn phòng để Ngọc nhi nghỉ ngơi” – Mộ Dung Phục khẽ liếc Mộ Dung Hạo Phi. (Tg: “Uy, uy, đổi thành Ngọc nhi nhanh vậy.”)
Mộ Dung Hạo Phi thấy sắc mặt Mộ Dung Phục không tốt thì nhanh chóng sắp xếp mọi thứ.
Những người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-nang-tron-khong-thoat-dau/2934200/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.