Hai mươi hai năm trước
“Ngươi nói sao? Trên đường dâng hương trở về, mẫu thân của ta bị một toán hắc y nhân bắt đi hay sao?”
Mộ Dung tướng quân- Mộ Dung Phục- lúc này mười tám tuổi, một thân mặc hắc y, ngũ quan đoan chính, cương trực. Mày kiếm, mắt ưng, mái tóc được búi lên bằng ngọc quan, hiện ra một mỹ nam tử. Đáng lý ra hiện giờ hắn đang ở ngoài biên ải với phụ thân Mộ Dung Hán Minh nhưng vì một tin tức động trời được gửi tới. Vì thế Mộ Dung Phục mới một thân một mình trở về.
“Thưa đại công tử, đúng vậy. Bọn thuộc hạ đã cố hết sức nhưng những hắc y nhân đó lại dùng đạn khói đánh lạc hướng bọn thuộc hạ. Sau đó, phu nhân đã bị bắt đi mất. Vì an nguy của phu nhân thuộc hạ đành gửi tin báo ra chiến trường. Nhưng hiện giờ lại là thời điểm căng thẳng nên thuộc hạ không dám gửi tin cho đại tướng quân mà chỉ gửi cho đại thiếu gia.”
“Ngươi làm như vậy rất tốt. Hiện giờ, phụ thân ta đang lo lắng chuyện ngoài biên ải, tốt hơn hết là đừng để người biết chuyện này tránh ảnh hưởng đến đại sự. Chuyện của mẫu thân ta sẽ tự mình lo liệu, ngươi đi ra gọi tam đệ vào đây.”
“Thuộc hạ cáo lui.”
Mộ Dung Phục đăm chiêu, chuyện của mẫu thân tuyệt đối không thể cho phụ thân biết được. Tuy rằng có nhị đệ ở xa trường giúp sức cho phụ thân nhưng cũng không thể không lo. Người còn trọng trách nặng nề với Vọng Nguyệt Quốc, ta sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-nang-tron-khong-thoat-dau/2934196/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.