“Linh nhi, Linh nhi” – Ai vậy? Ai đang gọi nàng? Tại sao lại thân thiếtnhư vậy?
“Bọn cướp vào đây rồi, chúng ta phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này.” –Nàng có quen người thiếu phụ xinh đẹp này sao? Nhưng cảm thân thuộc này là saochứ?
“Ha ha, muốn chạy, đâu dễ như vậy?” – Bọn cướp bao vây lấy 2 người họ. Mộttên trong đó cười man rợ mà nhìn vào họ. “Đại ca, con nhỏ kia nhìn thật xinh đẹp.Sau này nó lớn lên chắc chắn sẽ là một mĩ nhân” – Tên đó chỉ vào đứa trẻ đứngbên cạnh thiếu phụ.
“Các người muốn làm gì tôi cũng được nhưng xin hãy tha cho con gái củatôi. Con bé còn quá nhỏ, tôi cầu xin các người.” – Thiếu phụ quỳ xuống dập đầucầu xin, vệt máu đỏ tươi từ từ xuất hiện trên trán.
“Mẫu thân”
“Linh nhi ngoan, đừng sợ, mẫu thân nhất bảo vệ con.”
Cảm giác đau lòng này là sao chứ? Người thiếu phụ này tại sao lại mang lạicho nàng cảm thấy đau lòng như vậy.
“Làm gì có chuyện dễ như vậy chứ? Ha ha”
“Linh nhi, lát nữa mẫu thân sẽ đánh lạc hướng bọn chúng. Con hãy chạy thậtnhanh và đừng bao giờ quay lại. Đây là ngọc bội của cha con, cầm lấy nó và đitìm cha. Cha của con tên là Mộ Dung Phục, ngoài ra con còn có một ca ca tên làMộ Dung Ưu. Con phải nhớ thật kĩ những điều này.”
Đưa ngọc bội cho nữ nhi rồi thiếu phụ xông vào liều mạng với bọn cướp.
“MẪU THÂN”
“Chạy đi, đừng lo cho mẫu thân. Con nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-nang-tron-khong-thoat-dau/2934120/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.