Hai người sau đó đi đến chỗ của Thái Hậu, Thái Hậu nghe tin cháu trai đưa người mình thương đến bà liền cho cung nữ mời hai người vào, khi nhìn thấy mặt nạ của Y Liên bà vô cùng bất ngờ
"Tham kiến Hoàng tổ mẫu"
"Tham kiến Thái Hậu"
Thái Hậu nhìn hai ngươi sau đó liền bảo hai người miễn lễ, ban ngồi, bà nhìn Y Liên rất lâu, đứa trẻ này dung mạo đến tướng mạo đều rất đẹp toát lên khí chất, không hề mềm yếu nhưng sẽ khiến người ta động lòng, bà hiểu vì sao cháu trai bà nhất quyết chỉ muốn một mình người này rồi, nhưng vì sao đứa trẻ này lại đeo mặt nạ, bà tò mò
"Vì sao lại đeo mặt nạ, ai gia muốn nhìn thấy mặt của ngươi"
Lam Phong nghe vậy vội lên tiếng
"Hoàng tổ mẫu xin người cho những người không cần thiết lui ra trước đã"
Thái Hậu không biết Lam Phong có ý gì nhưng bà cũng cho tất cả người bên cạnh lui, ngay cả nô tù tâm phúc hầu hạ bà mấy chục năm bà cũng cho lui đi. Khi người đã không còn ai, lu cả này Y Liên mới tháo bỏ mặt nạ, tháo luôn lớp nguy trang ra, Thái Hậu nhìn thấy dung mạo thật sự của Y Liên vô cùng bất ngờ, sau đó nhìn sang Lam Phong. Bà hiểu vì sao đứa trẻ này lại phải nguy trang thành bộ dạng như vậy, có lẽ cháu bà biết Hoàng Đế chắc chắn sẽ chú ý đến người của mình, vì để tránh Hoàng Đế giữa đường gây cản trở, cho nên tốt nhất là chọc vào chỗ sâu nhất của tâm tư Hoàng Đế, ông ta dù có yêu thích mỹ nhân cũng muốn mỹ nhân hoàn hảo không vết xước chứ dù là mỹ nhân đẹp đến đâu mà có vết xước, ông ta cũng cảm thấy không cần
"Các ngươi thật là lắm trò, không sợ Hoàng Đế biết hay sao"
"Hoàng tổ mẫu an tâm, Hoàng Đế đương nhiên sẽ không biết"
Lam Phong đáp lời, Thái Hậu biết cháu trai bà có tính toán, ban đầu bà còn lo về Lam Phong nhưng hiện tại bà đã không lo nữa, đứa trẻ này đánh trận suốt gần hai năm, khi trở về liền thành một dạng khác, tâm tư cũng sâu hơn trước đây nhiều
"Như vậy thì tốt, ai gia muốn biết tên của ngươi, ngươi tên là gì"
"Bẩm thái hậu, thứ dân tên là Y Liên"
Thái Hậu nghe là họ Y liền thoáng giật mình sau đó gật gù, là họ Y, rốt cuộc Y gia vẫn còn được một người chảy dòng máu Y gia, Y gia năm đó giữa bà và vị trưởng nữ Y gia có quen biết, nhiều năm vẫn giữ liên lạc dù bà ở trong cung, người kia ở ngoài cung. Chỉ là cách đây hơn mười mấy năm, bà nhận được tin giữ Y gia bị diệt gia tộc, chuyện trong giang hồ, Hoàng Đế cũng không quản cho nên Y gia năm đó hơn trăm mạng người đều không còn ai
Bây giờ nghe đến cái họ này, Thái Hậu không khỏi xúc động, nhưng cũng tiếc nuối, e là Y gia sẽ không có người nối dõi rồi
"Không cần xưng hô thứ dân, sau này con cũng là cháu của ai gia, cứ xưng với ai gia một tiếng Hoàng tổ mẫu là được rồi, ai gia đã rất vui rồi"
Thái Hậu cười dịu dàng nhìn Y Liên, sau đó nhìn sang Lam Phong hỏi
"Chuyện thành hôn đã chuẩn bị thế nào rồi, chọn ngày tốt xong chưa, lễ vật hồi môn của Y Liên, ai gia đã chuẩn bị xong hết, ngày đó Y Liên sẽ từ cung của ai gia mà gả đến phủ Phong Vinh vương của con, Phong nhi con phải đối xử tốt với Y Liên có biết không"
"Tổ mẫu an tâm, y là người mà con tâm nguyện nhất, con nhất định sẽ không làm Y Liên tổn thương dù một chút, sẽ chuẩn bị hỉ sự lớn nhất nhì kinh thành, để đón y về làm Phong vinh vương phi. Cho khắp thiên hạ biết y là người mà con yêu nhất"
Thái Hậu nghe vậy cũng yên tâm, người đã có tuổi như bà chỉ mong rằng huynh đệ Lam Nhiên và Lam Phong có thể bình an và hạnh phúc là được, bây giờ Lam Phong đã hạnh phúc bà cũng an lòng rồi, chỉ lo lắng mỗi Lam Nhiên, sớm hay muốn gì Hoàng Đế cũng không bỏ qua cho đứa cháu này của bà, e là Hoàng Đế chỉ đang đợi, đợi khi không còn những người cản trở Hoàng Đế hành động, Hoàng Đế chắc chăn sẽ mặc kệ luân thường mà làm ra những chuyện không nên giống như năm đó Hoàng Đế đã làm với nhi tử duy nhất của bà
Lam Phong và Y Liên ở lại cùng Thái Hậu cùng nữa, chuyện trò một vài câu xong hai người cũng rời cung, trở về
Phong Vinh phủ. Chuyện thành thân của hai người được đích thân Thái Hậu chủ trì nên tất cả mọi thứ đều được cẩn thận mà chuẩn bị, lễ nghi mặc dù là lễ nghi vương gia nạp vương phi nhưng một số người lại nhìn ra rằng so với lễ chế nạp vương phi thì hôn sự của Phong Vinh vương càng giống với đại hôn của thái tử cưới thái tử phi vậy, chỉ thiếu mỗi việc hai người cùng nhau quỳ lại Hoàng Đế và Hoàng Hậu ở trước điện lớn với sự chứng kiến của bá quan văn võ
Y Liên đối với cuộc sống ở kinh thành cũng không hề quá hứng thú, mấy lần trước đến kinh thành cùng Tống Tịnh, y đã biết sơ qua kinh thành, nhưng y vốn thích sự yên tĩnh không thích ổn ào cho nên không muốn ra bên ngoài
Trong Phong Vinh phủ hiện tại cũng ít ai biết chuyện vương phi như y chưa gả đã tự do ở lại Phong Vinh phủ.
Lam Phong được phong tước vị đương nhiên cũng phải bận rộn nhiều chuyện có điều hắn đều dành thời gian để ở cạnh Y Liên mỗi ngày
Trước ngày đại hôn diễn ra, Lam Phong đã đưa ra một quyết định, hắn muốn cùng Y Liên đi lại phụ mẫu của y. Y Liên đồng ý. Hai người vì vậy mà rời kinh thành, đến nơi mà Y Liên đã lập mộ cho phụ mẫu của y. Thật ra năm đó ngay cả Tống Xuân cũng không tìm thấy xác của phụ mẫu Y Liên, cho nên chỉ có thể lập một mà không có xác trong đó.
Hai người võ công cao cộng thêm ngựa mà hai người cưỡi đều là ngựa tốt cho nên có thể đi đi về về rất nhanh.
Mộ của phụ mẫu Y Liên được chọn ở một ngọn núi ban ngày có thể nhìn thấy mặc trời mọc, khi kết thúc ngày có thể nhìn thấy mặt trời lặn. Lam Phong đứng trước mộ của phụ mẫu Y Liên sau đó hắn quỳ xuống khấu lại hai người
"Nhạc phụ, nhạc mẫu, Lam Phong ở trước mộ của hai người xin thề nhất định sẽ chăm sóc và bảo vệ Y Liên đến khi ta không còn sống nữa, tuyệt đối không phụ y, không lừa gạt y, càng không tổn thương y, hai người có thể an tâm giao Y Liên cho ta rồi"
Lam Phong lại lần nữa dập đầu trước mộ phần của phụ mẫu Y Liên, Y Liên cũng quỳ xuống, sau đó cùng Lam Phong lại tam bái trước mộ phần của phụ mẫu Y Liên
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]