Ngày hôm sau, Hoàng Đế bất đắc dĩ ban chiếu chỉ. Đầu tiên là lập Lam Phong thành vương gia, ban tước là
Phong Vinh vương, ban phủ đệ cùng vàng bạc châu báu và đất đai. Còn có một chiếu chỉ ban hôn đã có tên của
Lam Phong và Y Liên trên đó, nhưng trong chiếu chỉ lại không phải để tên Y Liên mà để cái tên do Thái hậu chọn vì Thái hậu đã mang Y Liên trở thành cháu họ ngoại của người, để Lam Phong có thể thuận lời thành hôn
Nhận chiếu chỉ trên tay, Lam Phong vui mừng, hắn quyết định sau khi thỉnh an Thái hậu xong liền rời cung chuẩn bị sính lễ, Tá An tướng quân có đưa cho hắn những điền trang mà trước đây khi phụ thân hắn còn sống đã nắm giữ, Hoàng Đế không biết việc này, mấy điền trang mỗi năm đều kiếm được rất nhiều, vốn dĩ phụ thân hắn chuẩn bị tất cả để có thể cùng phụ vương của hắn sống cùng nhau không lo việc gì. Tiếc là cuối cùng vẫn không được, vì vậy nếu bây giờ hắn thành thân, hắn nhất định giữ đúng lời hứa, mang sính lễ đến ma giáo để cầu hôn Y Liên
Mà Y Liên bây giờ đã quay lại chính giáo, thời gian qua chính giáo dù yên bình nhưng vẫn có sống ngầm. Lần này trở về y xử lí ổn thoả tất cả mọi thứ, không muốn hậu quả về sau. Những kẻ chống đối nên diệt sạch, thật ra vị trí minh chủ gì đó y vốn dĩ không quan tâm, chỉ muốn thay Y gia lấy lại công đạo, báo thù cho Y gia. Trở thành minh chủ chủ yếu để cho ma giáo và chính giáo không tiếp tục giao chiến. Có điều chuyện này sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện. Vậy trước khi bị phát hiện y phải xử lí ổn thoả cả
Hôm nay các bang chủ các môn phái đều có mặt, chỉ đợi một mình Y Liên xuất hiện. Thời gian qua minh chủ luôn bế quan, không gặp người, bọn họ muốn tìm gặp cũng không gặp được y. Bây giờ minh chủ cho triệu tập bọn họ đến, bọn họ nhanh chóng đến đầy đủ
"Tham kiến minh chủ"
Khi Y Liên bước vào, đám người liền chấp tay hành lễ
"Các vị không cần khách sáo, hôm nay ta gọi các vị đến đây là có chuyện muốn bàn"
Đám bang chủ các môn phái liền căng thẳng
"Năm đó ta trở thành minh chủ tuổi nhỏ, sau đó liênd bế quan, chưa có dịp cùng các vị đầy đủ hợp mặt. Hôm nay ta tập trung tất cả các vị đến đây là có việc cần nói"
"Minh chủ cứ nói thẳng, chỉ cần người ra lệnh, bọn ta nhất định sẽ làm theo"
Y Liên liền cười nhẹ
"Nếu vậy ta cũng nói thẳng, ta muốn cùng ma giáo làm một giao kèo, có thể tạm thời gác lại mâu thuẫn của hai bên. Giao kèo này có hiệu lực cho đến khi ta không còn là minh chủ nữa. Các người ai không đồng ý thì có thể cùng ta giao đấu. Đấu đấu đá đá giữa ma giáo và chính giáo kéo dài nhiều năm qua vẫn không có kết quả, thay vì chống đối nhau chúng ta nên hợp tác một chút, biên cương Thịnh Hà quốc mấy năm nay đều không yên ổn, ta mong các vị thay vì đối đầu nhau thì có thể thuận hòà mà hỗ trợ nhau, Thịnh Hà quốc vừa giành lại được những thành trì bị Bắc quốc chiếm đóng, chúng ta phải hỗ trợ bá tánh biên cương củng cố lại biên cương, chuyện này là chuyện là những người chúng ta nên làm để giúp bá tánh"
Các bang chủ nghe Y Liên nói đều trầm ngâm, nhưng bọn họ có thể phản đối sao, hiện tại trong số bọn họ ai thể giao đấu thắng được Y Liên, bọn họ đều hiểu rõ, nhất là từ khi Y Liên bước vào, uy áp của y đều khiến đám bang chủ ở đây đều không hít thở dễ dàng gì
"Minh chủ, người như vậy là đang hướng ma giáo giảng hoà giữa hai bên sao, nhưng ma giáo làm nhiều chuyện ác, không tiêu diệt mà còn cùng bọn chúng làm đồng minh, chuyện này quả thật không thích hợp. Bọn ta không đánh lại minh chủ, minh chủ làm vậy là đang ép bọn ta phải làm theo người"
Một người không nhịn được mà lên tiếng
"Không phục thì tỷ thí, đơn giản như vậy, nếu đánh thắng ta, cho dù các người có muốn đánh ma giáo ta cũng sẽ cùng các người tiến đánh ma giáo. Nhưng nếu đã không đánh lại thì không nên nhiều lời. Chúng ta đều là con dân của Thịnh Hà quốc, giúp đỡ cho bá tánh là điều nên làm, cho dù thế nào thì vị trí minh chủ này thêm ba năm nữa các người có thể tỷ thí chọn ra người khác, đến lúc đó cho dù ai làm minh chủ, muốn đánh ma giáo ta đây cũng không ngăn cản, còn bây giờ ý ta đã quyết, mong các vị nghe theo"
Đám người nhìn nhau sau đó chỉ đành bất lực mà nghe theo lệnh của Y Liên, cùng lắm ba năm sau bọn họ võ công cũng thăng lên vài bậc đến lúc đó danh chính ngôn thuận tranh chức vị minh chủ rồi đánh ma giáo cũng chưa muộn. Hơn nữa tình hình của Thịnh Hà quốc thật sự an nguy, vừa đánh Bắc quốc xong, biên cương vẫn chưa an ổn, bốn phía đều nguy hiểm chờ đợi, trong thời gian này, vẫn nên bảo vệ Thịnh Hà quốc mới là thiết yếu nhất hiện tại
Sau khi đã ổn định được tình hình ma giáo, Y Liên liền nhận được một phong thư, là thư của Lam Phong đích thân gửi đến cho y. Trong thư viết là hắn sẽ thực hiện lời hứa năm đó trước khi rời ma giáo. Đúng hai tháng nữa, hắn sẽ mang theo sính lễ đến ma giáo để cầu hôn Y Liên. Đến lúc đó hắn mong y sẽ có câu trả lời cho hắn
Y Liên cầm lấy bức thư mà mỉm cười, y liền sắp xếp mọi việc một phen sau đó trở về ma giáo. Lúc Tống Tịnh nhìn thấy y cũng bất ngờ, hắn được thủ hạ ma giáo bẩm báo lại chuyện truyền thư của Lam Phong cho Y Liên mấy ngày trước
"Không phải ngươi nói chính giáo có việc cần ngươi xử lí sao, sao lại quay lại sớm vậy"
"Đã xử lí xong, cho nên ta quay trở về, ta cũng có chuyện muốn bàn với ngươi"
Tổng Tịnh trong lòng có dự cảm không hay, cứ cảm thấy lại sắp có chuyện xảy ra
"Chuyện gì, mau nói a. Mấy ngày nữa ta phải đi một chuyến, có một chút việc cần ta đích thân xử lí, còn có cho ta mượn tiểu tử Kỳ Tâm bên cạnh ngươi theo cùng"
Kỳ Tâm bị Tống Tịnh gọi tên liền giật mình, y không muốn đi theo hắn, nhớ lại chuyện đó y đối với Tống Tịnh trong lòng vẫn vô cùng bài xích, dù y không thể hiện ra điều đó nhưng lòng đối với Tống Tịnh vẫn không thể bình thường như trước được
"Được, có lẽ sau này ta sẽ để Kỳ Tâm đi theo ngươi, sắp tới e là ta không thể mang theo Kỳ Tâm cùng đi được, ngươi giúp ta chăm sóc Kỳ Tâm có được không"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]