Lam Nhiên được mời vào trong, bên trong Tống Tịnh vẫn đeo mặt nạ che đi gương mặt của mình, còn Y Liên thì dùng mũ che mặt đứng ở một bên
Tống Tịnh nhìn người trước mặt liền biết được vị này thân phận không tầm thường, y phục mặc dù đơn giản nhưng khí chất không thể che giấu được, hơn nữa dung mạo như thế này cũng chẳng phải người tầm thường
"Nghe nói các hạ muốn mua lượng lớn lương thực của chỗ ta để vận chuyển đến biên cương sao, vì sao phải làm vậy"
Lam Nhiên cũng quan sát hai người trước mặt, nhìn khí chất của hai người này rõ ràng không phải người của kinh thành, càng không giống thương buôn ở kinh thành, hai người mỗi người một khí chất, nhìn lại giống người ở trong giang hồ hơn là người bình thường, chỉ là khí chất hai người có thể thấy địa vị trong giang hồ rất cao
"Không thể tiếc lộ, các người là thương nhân, ta bỏ ra ngân lượng, các người chỉ cần bán lương thực là được, ta biết các vị trước giờ vô cùng rõ ràng còn có lương thực của các vị phải nói là không dám giở trò, chỉ cần các vị mang lương thực giao đến biên cương là được, mùa đông sắp đến, biên cương đang đánh trận cần có lương thực, bá tánh ở các thành trì biên cương vẫn cần lương thực để ăn"
Tống Tịnh đương nhiên biết điều đó, mối làm ăn có nhiều ngân lượng này hắn đương nhiên nhận, chỉ tò mò thân phận của vị trước mặt này. Y Liên nãy giờ vẫn quan sát Lam Nhiên kỹ càng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-minh-chu-vo-lam/3737930/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.