Lam Phong đưa tay lau đi nước mặt trên mặt của Lam Nhiên
“Ca ca đừng khóc”
Lam Nhiên gật đầu vội vàng nín nhưng mà không kiềm được, huynh đệ bọn họ xa cách mười mấy năm nay tưởng rằng cả đời không thể gặp lại nhau, bây giờ có thể gặp lại nhau đã là may mắn vô cùng rồi
“Phong nhi, yên tâm ta nhất định sẽ bảo vệ đệ”
Lam Nhiên quyết tâm nói, y nhất định sẽ không để kẻ kia làm hại đến đệ đệ mình, một mình y đã là quá đủ rồi
Thái hậu thấy không còn sớm liền bảo Lam Nhiên trở về trước để tránh nghi ngờ, còn Lam Phong ngoan ngoãn đi theo thái hậu về cung người gặp Hoàng đế
Hoàng đế vì vui mừng khi gặp được Lam Phong liền ban chiếu chỉ lập Lam Phong làm cửu hoàng tử đợi khi đủ tuổi thành niên sẽ lập làm vương gia
Chiếu chỉ vừa ban liền vấy lên rất nhiều sự phản đối của bá quan văn võ nhưng bọn họ chỉ dám âm thầm phản đối không dám hó hé gì, nhưng cũng từ chiếu chỉ này mà càng khiến các hoàng tử còn lại trong cung càng không ư Lam Phong cùng Lam Nhiên hơn
Vốn dĩ Hoàng đế đã luôn thiên vị Lam Nhiên về mọi thứ, Lam Nhiên luôn có được thứ tốt nhất trong Hoàng cung này mặc dù chỉ là một song nhi, ai cũng biết song nhi đối với Hoàng thất có ý nghĩa gì, ngoài trừ kế thừa huyết thống ra chẳng có ý nghĩa gì nữa cả
Bây giờ lại xuất hiện một Lam Phong, so với Lam Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-minh-chu-vo-lam/3443799/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.