Tử Cúc, đã là giờ nào rồi, Tử Cúc
- Nàng thức dậy rồi sao?
Nàng mơ mơ màng màng gật đầu, hôm nay giọng của Tử Cúc hơi lạ nha.Nàng vẫn chưa tỉnh ngủ mà bước xuống giường không may hụt chân cắm đầu xuống đất, nàng nín thở chuẩn bị cú cắm đầu đi sâu vào lòng người này, nàng thề lần sau sẽ cố mở to mắt ra mà nhìn đường.
- Hôm nay sao lạ nhỉ, mặt đất cư nhiên lại không hề cứng chút nào nha
Nàng mở mắt ra nhìn, tên nam nhân bị nàng đè lên mặt đã đen đến không thể nào đen hơn được nữa, oa, hắn tuấn mĩ thật nha, nhưng sao nhìn hơi quen.
- Đứng lên được chưa? - Hắn mở miệng giọng lạnh lùng hỏi nàng
Nàng hơi không cam tâm mà đứng lên, từ trước đến nay chưa ai nói với nàng bằng giọng đó đâu.
- Sao phòng ta lại thành ra thế này, nói đi, ngươi vào đây làm gì?
- Phòng của nàng? Nàng nhìn kĩ lại xem
- Nhìn kĩ rồi, sao?
- Rõ ràng là phòng của ta, tự nhiên nàng nửa đêm nửa hôm đi vào còn giành giường của ta mà ngủ
Hắn vẻ mặt không đổi chỉ tội nàng, nàng hơi ngơ ngác, đây là phòng của hắn? Hình như là vậy thì phải! Không lẽ là nàng mộng du nửa đêm đột nhập phòng hắn hả trời?
- Ta... ta... ta
- Đuối lí rồi đúng không?
- Ta cũng đâu cố ý
- Nhưng nàng đã đột nhập phòng ta
- Ta đã nói ta không cố ý
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-cop-me/2990741/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.