Xe ngựa của hai người dừng lại trước cửa cung, hắn bước xuống trước rồi quay lại đỡ nàng xuống
- Oa, hoàng cung thật xa hoa lộng lẫy a!
Sở Lan ngó đông ngó tây không khỏi cảm thán, tường sơn đỏ, mái ngói lưu ly, con đường đi được lát cẩm thạch vô cùng xa hoa
- Nàng đừng mãi lo ngắm nghía nó nữa, đi cẩn thận một chút
- Ta biết rồi, lần đầu đến đây nên có chút tò mò thôi, ngươi từ nhỏ sống ở hoàng cung này sao?
- Không, từ lúc ta mười tuổi đã dọn đến vương phủ rồi
- Ồ
Nàng ồ một tiếng rồi lại im lặng đi theo bên cạnh hắn, hoàng cung tuy rằng xa hoa lộng lẫy thật nhưng nó đối với nàng chỉ là một cái lồng sắt không có chút tự do nào, nàng không muốn cả đời phải bị giam cầm ở nơi này
- Nhi thần tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu
- Con dâu xin tham kiến phụ hoàng, mẫu hậu - Nàng bắt chước theo hắn cúi người hành lễ
- Hai đứa mau miễn lễ
- Tạ ơn phụ hoàng - Hai người đồng loạt nói tạ ơn, rồi đứng thẳng người dậy
- Hôm nay mọi người hay là cùng nhau dùng bữa đi, đã lâu chúng ta không cùng nhau ăn một bữa
Hoàng hậu im lặng ngồi đó cuối cùng cũng lên tiếng, Sở Lan đưa ánh mắt nhìn về phía bà, không hiểu sao nàng lại có cảm giác rất kì quái, nhưng chắc do nàng nghĩ nhiều quá thôi, bà ấy thì có gì kì lạ chứ
- Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-ta-la-cop-me/2990723/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.