Tưởng chừng là sẽ mất mạng,nhưng chỉ nghe "keng" một tiếng hắc y nhân đó đã văng ra xa phun một ngụm máu lớn chết ngay tại chỗ.
-"là ai"Diêm sát thấy vậy quát lớn.
Một bóng dáng màu xanh nhạt xuất hiện đứng trước mặt Diêm Sát.
-"các ngươi là ai mà dám đến nơi đây làm ồn,phá mất không gian yên tĩnh nghĩ ngơi của chủ nhân ta" người này chính là Kì Linh.
-"tưởng là ai thì ra là một cô nương xinh đẹp,cô nương đợi ta xử lí xong những tên này chúng hảo hảo nói chuyện sao". Diêm sát bằng giọng điệu đùa cợt dâm ô nói.
-"các ngươi không đi thì đừng trách ta vô tình"Kì Linh nhíu mài lạnh giọng nói
-"cô nương chúng tôi không đi thì cô làm gì được chúng tôi,hahaha". Cả đám hắc y nhân không ai xem lời cảnh báo của Kì Linh ra gì.
-"Cô nương đa tạ cô vừa cứu gia,nhưng chuyện này không liên quan đến cô nương,xin cô hãy mau đi để tránh liên luỵ bản thân". Huyền Y nhìn người mảnh khảnh trước mặt chân thành nói.
-"nếu như vậy thì đừng nói sao ta không cảnh cáo trước"Kì Linh lạnh lùng nói
-"Vải lụa chuông vàng' các ngươn đã không đi thì ta đây không ngại tiễn các ngươi một đoạn xuống địa ngục"Kì Linh nói xong xuất ra binh khí là vải lụa chuông vàng ( là một tấm vải lụa ở 2 đầu có 2 cái chuông bằng vàng)
Những tên hắc y nhân vừa thấy binh khí của Kì Linh đều sợ run cả người vì họ biết chỉ có 1 trong tứ hộ pháp của Dạ Nguyệt Lâu mới dùng binh khí như vậy(Dạ Nguyệt Lâu là tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-chien-than-vuong/33561/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.