Trong lòng Ưu Vô Song dâng lên cơn áy náy, nhưng cũng không nhịn được nhìn Lãnh Như Băng, tuy nàng không yêu hắn ta, nhưng dù sao hắn ta cũng chưa từng làm hại nàng, thậm chí còn có ơn cứu mạng đối với nàng.
Nhưng nay nhìn thấy hắn ta bị quan binh bao vây, nàng lại không thể cứu hắn ta, hắn ta làm Lãnh Như Tuyết bị thương, năm năm trước lại bày kế hại nàng và Lãnh Như Tuyết cách biệt năm năm, khiến nàng ở bên ngoài chịu đủ khổ cực, nên đáng ra nên hận hắn ta, nhưng giờ đây trong lòng nàng không có hận, một chút hận cũng không có, nhìn người nam nhân từng thần thái cao ngạo giờ đây như vậy, trong lòng nàng chợt có cơn cay đắng.
Cánh tay dìu lấy Lãnh Như Tuyết bỗng nhiên trĩu nặng, kéo thần trí của Ưu Vô Song trở lại, nàng quay đầu sang nhìn Lãnh Như Tuyết, phát hiện Lãnh Như Tuyết được nàng dìu giờ đây sắc mặt trắng đến đáng sợ, cả người chao đảo, cơ hồ sắp đứng không vững.
Còn bụng của hắn, đã bị máu tươi nhuốm đỏ, bởi vì cơ thể hắn dựa vào nàng, nên thậm chí ngay cả y phục trên người nàng cũng nhuốm vết máu lớn, và máu tươi ấy, vẫn không ngừng chảy ra từ vết thương, khiến người khác kinh tâm động phách.
Trong lòng Ưu Vô Song giật nảy, cũng không kịp nói gì với Lãnh Như Băng, dìu lấy Lãnh Như Tuyết nhanh chóng tiến về trước, chỉ muốn nhanh chóng dìu hắn vào trong nhà, cầm máu cho vết thương của hắn.
Theo sau những thị vệ bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106519/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.