Nhìn lệ không ngừng lăn dài trên hai má hao gầy trắng bệch của Ưu Vô Song, ánh mắt Lãnh Như Phong thoáng qua tia đau lòng và không nhẫn tâm, hắn rất muốn ôm thật chặt người nhân nhi mỏng manh này vào lòng, nhưng hắn không thể, bởi vì, nàng thuộc về Lãnh Như Tuyết, nàng chỉ có thể làm đệ muội của hắn.
Hắn vô thức siết chặt hai tay, cố gắng đè nén xúc động muốn ôm lấy nàng trong lòng mình, hít một hơi thật sâu, mới nói: “Vô Song, ta không biết đây là việc gì, nhưng nếu như nàng muốn biết việc trước kia của Như Tuyết và Liên Đường, ta có thể nói với nàng!”
Nói tới đây, hắn khẽ ngập ngừng, rồi lại nói: “Liên Đường từng là người bằng hữu chơi từ nhỏ của ta và Như Tuyết, phụ thân của ả ta là danh tướng của Tây Diệm, sau này, trong một trận chiến, đã chết trong tay giặc, phụ hoàng niệm tình phụ thân của ả ta có công với Tây Diệm, cho nên, thu giữ ả ta ở lại trong cung, để ả ta trở thành bằng hữu của ta và Như Tuyết.
Năm đó, Liên Đường đã mười tuổi, ả ta lớn hơn Như Tuyết năm tuổi, cùng bằng tuổi với đại hoàng huynh, còn Như Tuyết, khi đó tuổi nhỏ, đều là do ả ta chăm lo, đối với ả ta, Như Tuyết đích thực có phần tình cảm khiến người khác khó lí giải…..”
Nói tới đây, Lãnh Như Phong nhìn Ưu Vô Song sắc mặt ngày càng trắng bệch, hắn ta cơ hồ không nhẫn tâm tiếp tục nói với nàng sự việc, bởi vì hắn ta thực sự không biết nên nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106432/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.