Vô Trần điện.
Ánh mắt Ưu Vô Song đầy sự phức tạp nhìn Lãnh Như Tuyết đang nằm hôn mê bất tỉnh trên giường.
Nàng còn chưa hồi phục từ sự việc đêm qua, hắn lấy mạng mình cứu nàng, điều đó là việc nàng không ngờ tới và cũng vậy khiến nàng khó chịu trong lòng.
Nhưng mà, đêm hôm qua nàng nhìn thấy Lãnh Như Tuyết toàn thân đầy máu, trong lòng thật sự rất sợ hãi, nàng sợ hắn sẽ như vậy mà chết, sợ cảm giác mất đi thứ gì đó, từ nhỏ đến lớn nàng chưa hề có cảm giác này.
Đêm hôm qua,Ngạo Phong không đưa Lãnh Như Tuyết về tẩm phòng của Lãnh Như Tuyết mà đưa Lãnh Như Tuyết đến Vô Trần điện, nàng tuy không biết Ngạo Phong tại sao lại làm vậy, nhưng mà trong lòng nàng không chút trách cứ, bởi vì, Lãnh Như Tuyết vì cứu nàng mới bị thương, nàng tuy ghét hắn nhưng xem trên phần hắn cứu nàng, cho nên nhường tẩm phòng cho hắn nàng cũng cam tâm.
Đêm hôm qua, nàng một mực bên cạnh hắn không rời khỏi, tận mắt nhìn thấy ngự y rút thanh đao sắc nhọn từ người hắn ra, máu tươi ôn nhiệt từ người hắn phun ra, dính đầy mặt nàng, nhưng nàng không quan tâm, trong lòng nàng khi ấy chỉ có một ý nghĩ, đó chính là hy vọng Lãnh Như Tuyết có thể tiếp tục sống.
Cuối cùng, cho đến khi ngự y bang bó vết thương xong, nói rằng tính mạng hắn không có gì nguy hiểm, nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Dù là thế, nàng vẫn sợ hắn sẽ phát sinh chuyện ngoài ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106341/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.