Hương thơm tựa hoa lan, cộng thêm hương thơm nhàn nhạt trên người Ưu Vô Song, khiến tim Lãnh Như Tuyết loạn nhịp, lòng dâng lên một cảm giác rạo rực, từ bụng từ từ dâng lên, làm cho cánh tay ôm chặt nàng bất nhẫn khẽ thu chặt hơn.
Cảm giác được phản ứng cuả Lãnh Như Tuyết, nụ cười trên mặt Ưu Vô Song càng đậm, nàng nhón gót chân, nhẹ nhàng phả hơi vào tai Lãnh Như Tuyết, dùng giọng điệu đùa cợt nói: “sao nào? Vương gia, có phải thoải mái lắm không? Có muốn nhiều hơn nữa?”
Cảm giác được nhiệt nóng từ vùng bụng truyền lại, cơ thể Lãnh Như Tuyết nhảy dựng lên.
Chết tiệt, hắn lại có cảm giác với ả điên này! Rõ ràng ả cố ý!
Nghĩ tới đây, Lãnh Như Tuyết bất giác siết chặt lấy cơ thể nhỏ nhắn của Ưu Vô Song kéo sâu vào lòng, cắn răng nói: “nữ nhân đáng chết, ngươi cố ý phải không? Ngươi lại định giở trò quỷ quái gì?”
Ưu Vô Song không vùng vẫy, trong lòng nàng chỉ hừ lạnh một tiếng, mặt tươi cười như hoa, tay ôm lấy eo của Lãnh Như Tuyết, nụ cười trên mặt tựa như một con hồ ly nhỏ, nàng cắn lấy tai Lãnh Như Tuyết, hạ giọng từ từ nói: “ngựa giống vẫn là ngựa giống, nhanh vậy đã có phản ứng rồi, thật là khâm phục đấy!”
Tuy nhiên, Ưu Vô Song chỉ mãi lo trêu chọc Lãnh Như Tuyết, căn bản không biết rằng, bây giờ họ đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, nhìn hai người quấn quýt nhau trước cửa đại đường, làm cho tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106308/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.