Sắc mặt Lãnh Như Tuyết lúc này gần như là khó coi đến cực điểm! Hắn cố gắng nén cơn giận vô cớ, lạnh lùng nhìn Lãnh Như Phong, đáp: “nếu như thần đệ cự tuyệt thì sao?”
Lãnh Như Tuyết mấy lần cự tuyệt và địch ý vô cớ khiến Lãnh Như Phong có mơ hồ, hắn ta cảm thấy có chút không đúng.
Trong tất cả các hoàng tự trong cung, chỉ có hắn ta và Lãnh Như Tuyết là cùng một mẫu thân, vì khi nhỏ mẫu thân đã lâm bệnh qua đời, cho nên, hai huynh đệ dựa nhau mà sống, và bởi vì hắn ta và Lãnh Như Tuyết là nhỏ tuổi nhất trong số các hoàng tử, cộng thêm, Lãnh Như Tuyết từ nhỏ thông minh hơn người, tướng mạo lại vượt trội hơn các hoàng tử khác, vì vậy, phụ hoàng yêu thương hai huynh đệ nhất.
Còn Lãnh Như Tuyết và hắn ta tình cảm rất tốt, hắn ta đối với quyền lực không hề quan tâm, cho nên khi Lãnh Như Tuyết biết được chỉ khuyên hắn ta vài câu rồi thôi, nhưng mà, từ đó về sau, Lãnh Như Tuyết cơ hồ không hề cự tuyệt bất cứ yêu cầu nào của hắn ta.
Vì tính khí thản mạn (không màng danh lợi),phụ hoàng giận vô cùng, cho nên khi hắn ta trưởng thành, lạnh nhạt với hắn khá nhiều, và các huynh trưởng cũng xem thường hắn ta.
Chỉ có Lãnh Như Tuyết, trước giờ chưa hề xem thường hắn ta, và lại, đối với yêu cầu quái lạ của hắn ta, chưa bao giờ cự tuyệt.
Chỉ có lần này, người đệ đệ trước giờ chưa hề cự tuyệt hắn ta lại chỉ vì một a hoàn mà liên tục cự tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106299/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.