Thấy Lãnh Như Tuyết, ánh mắt Liễu Yên Nhiên thoáng qua tia kinh hoàng, nhưng ả rất nhanh đã định thần lại, cắn nhẹ môi, nói: “vương gia, tiện tì này quá đáng ghét, thiếp chỉ định thay vương gia dạy dỗ ả ta chút thôi.”
Lãnh Như Tuyết lạnh lẽo nhìn Liễu Yên Nhiên, thâm nhiên nói: “Liễu Yên Nhiên, ngươi tưởng bổn vương không biết ngươi đang nghĩ gì? Ngươi đang đó kị với ả ta, cho nên, ngươi định thừa cơ hủy đi dung mạo của ả? Liễu Yên Nhiên, ngươi theo bổn vương lâu như vậy, không lẽ, còn không biết luật của bổn vương?”
sắc mặt Liễu Yên Nhiên bỗng trở nên trắng bệt, chân nhũn cả, quỳ mạnh xuống đất, thần sắc kinh hoảng nói: “vương gia thứ tội, thiếp biết sai rồi, xin vương gia thứ tội.”
Lãnh Như Tuyết nhìn Ưu Vô Song sắc mặt trắng bệt, nằm dưới đất, khắp mặt đầy máu tươi, ánh mắt thoáng qua thần sắc phức tạp, sau đó lạnh lùng ra lệnh Liễu Yên Nhiên: “cút ra ngoài cho bổn vương!”
“vâng” Liễu Yên Nhiên cắn răng, ánh mắt thoáng tia oán hận, sau đó đứng dậy, quay người bước về hướng cửa, nhưng đi được vài bước, lại dừng lại, đột nhiên quay đầu lại, có chút không cam tâm nói với Lãnh Như Tuyết: “vương gia, đây là phòng ngủ của thiếp.”
Nghe lời nói của Liễu Yên Nhiên, Lãnh Như Tuyết khẽ sửng sốt, nhưng mà hắn rất nhanh quay người đi về phía Ưu Vô Song, sau đó bế Ưu Vô Song dậy, nhìn cũng không nhìn Liễu Yên Nhiên, đầu cũng không quay lại bước ra ngoài.
Liễu Yên Nhiên nhìn theo hình bóng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106286/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.