Liễu viện.
Trong thị phòng rộng lớn được trang trí hào hoa, Lãnh Như Tuyết đang nửa dựa vào ghế nệm tím, nhắm nửa mắt, bộ dạng cứ như đang hưởng thụ.
còn Liễu Yên Nhiên y phục nửa cởi, đang nằm trong lòng Lãnh Như Tuyết, thỉnh thoảng giúp Lãnh Như Tuyết rót thêm rượu.
Trong phòng lò lửa đang cháy rực, xuân ý nồng nồng, quả thật ấm áp.
Còn sau lưng Lãnh Như Tuyết, Ưu Vô Song đang khắp mặt hiện rõ buồn ngủ đứng đó, chỉ thấy nàng nhắm nửa mắt, cơ thể nhỏ bé bất giác lắc lư, biểu hiện đã quá buồn ngủ rồi.
Nhưng có người lại không để nàng yên ổn, Liễu Yên Nhiên giơ cao hũ rượu nhỏ, kiêu giọng nói với Lãnh Như Tuyết: “vương gia, hết rượu rồi!”
Lãnh Như Tuyết đôi tay giữ lấy bầu ngực phong mãn của Liễu Yên Nhiên, không thèm ngẩn đầu nói: “sai người đi lấy được rồi!”
Liễu Yên Nhiên nhìn Ưu Vô Song đang ngáp kia một cái, nhãn châu quay lại, nói: “vương gia, bây giờ đã rất khuya, bởi vì vương gia muốn lại Liễu viện, cho nên thiếp đã phân phó hạ nhân không được làm phiền, lúc này, các hạ nhân có lẽ đang nghỉ ngơi rồi!”
Lãnh Như Tuyết đôi mắt khẽ mở, đột nhiên quay đầu nói với Ưu Vô Song: “Ưu Vô Song, ngươi đi lấy rượu đến cho bổn vương!”
Ưu Vô Song đã buồn ngủ đến đỉnh điểm, nếu như không phải đang đứng, nàng sớm đã ngủ rồi, lúc này giác mơ đẹp bị phá, trong mơ hồ, bất giác lòng dâng lên cơn giận, nộ thanh nói: “nửa đêm nửa hôm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106278/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.