Kì thật, quần chúng không phải không biết, lúc này Ưu Vô Song đang ở ngay trước mắt họ, nàng kéo theo Châu Nhi, nhưng mà nàng đã lợi dụng mảng Liên Đường này để chơi trò trốn tìm với mọi người.
Cho nên, lời của Lãnh Như Tuyết và quản sự ma ma, nàng nghe được rất rõ, nàng vốn đối với quản sự ma ma và lũ a hoàn kia không chút thiện cảm, nhưng nàng thân là cảnh sát thế kì 21, không nhẫn tâm giương mắt nhìn họ vì nàng mà bị tên bạo quân kia hại mất mạng.
Hơn nữa, nàng cũng biết, trong khuôn viên này, nàng trốn được sự tìm kiếm của quản sự ma ma và những thô sứ a hoàn kia nhưng không thể trốn được các thị vệ võ công cao cường kia, cứ tiếp tục như vậy, nàng sớm muộn cũng sẽ bị tên nam nhân kia tìm thấy, nàng hà tất phải vì bản thân mà liên lụy đến tính mạng người khác?
Nghe thấy tiếng kêu khóc động trời ngoài kia, Ưu Vô Song bất giác căm hận chửi Lãnh Như Tuyết một tiếng vô sỉ! Sau đó đành kéo theo Châu Nhi sớm đã run rẩy cả người, chầm chậm bước ra khỏi mảng Liên Đường rậm rập kia.
vừa bước ra khỏi mảng Liên Đường, Ưu Vô Song bỗng cảm thấy tay mình trầm hẳn, “bộp” một tiếng, Châu Nhi đã mềm nhũn cả đôi chân, nằm dài dưới đất.
Ưu Vô Song nhìn Châu Nhi nằm bẹt dưới đất, sau đó lại nhìn đã quỳ thành một đám quản sự ma ma và các a hoàn, sau đó mới quay lại nhìn Lãnh Như Tuyết giờ đây đã đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-cua-bao-vuong/2106276/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.