Thông báo nhỏ của editor:
Hello các tình yêu, do Vương phi có độc sắp đến hồi kết, mình đã quyết định sẽ một lần xả hết tất cả các chương còn lại nhé. Và ngày định mệnh đó, chính là hôm nay *hu ra hu ra* Coi như mình chuộc lỗi lặn cả năm trời đi. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ ^ ^
***
Đợi đến lúc nàng xuống tới đất bằng, màn đêm đã gần kề, một trận gió thổi qua, mây đen thật dày bao phủ ánh trăng, đất trời một vùng tĩnh mịch.
Cộc cộc cộc... Tuấn mã phương bắc rất bền bĩ, chỉ cần roi quất đủ, bọn nó liền sẽ hết sức mà phóng đi. Cố Thanh Trản chọn một con ngựa cường tráng nhất, nhưng người chăn ngựa lại nói với nàng, từ nơi này đến Lưu thành, ít nhất cần năm ngày đêm.
Năm ngày đêm? Nhiều hơn một khắc Cố Thanh Trản cũng không đợi được, nàng giơ roi giục ngựa, một đường xuôi Nam, lại hết lần này đến khác tự nói với mình: Sẽ tới kịp, nhất định phải tới kịp. Nàng lại một roi hung hăng quất lên thân ngựa, mạnh đến mức lực chấn khiến lòng bàn tay run lên. Nếu Tam Tấn hội tổn thương đến dù chỉ một sợi tốc của Lục Oanh, nàng cả đời này sẽ cùng bọn họ một mất một còn. Nàng nhất định phải bắt Cố Ung bầm thây vạn đoạn!
Mặc dù thiên hôn địa ám, Cố Thanh Trản cũng chưa từng giảm tốc, càng đi về phía nam, tuyết đọng càng ít. Đến khi nàng cưỡi ngựa chạy qua một vùng cỏ khô vàng, rốt cuộc không thấy tuyết nữa. Bấy giờ mây đen dầy đặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-co-doc/1765743/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.