Buổi tối tuyết vẫn lớp lớp rơi xuống, Bích Lạc cầm đèn theo sau Lục Oanh, thấy nàng trầm mặc không lên tiếng, cũng không tiện nói gì, chỉ yên lặng đi cùng.
"Nàng sẽ không gạt ta nữa..." Nàng lặp lại lặp lại trong đầu, "... Sẽ không gạt ta nữa."
Đây lại đúng là biểu hiện khi lòng mang khúc mắc, Lục Oanh chưa từng có cảm giác an toàn, từ đáy lòng nàng sợ Cố Thanh Trản. Vì nàng biết, mặc kệ nữ nhân này làm cái gì, mình đều sẽ không kiềm được mà yêu nàng.
Lục Oanh vừa mới bước vào đại đường hậu uyển, liền thấy Cố Thanh Trản đi về phía nàng, "Ngươi đã về."
"Sao ngươi không vào phòng ngủ đợi, bên ngoài lạnh." Gió phương Bắc vun vút mà thổi, Lục Oanh lại giận trách mấy nha hoàn vài câu, chỉ có đốt chút lửa than sưởi ấm đại đường mà cũng không biết.
"Còn nói ta, xem ngươi đông lạnh thế này." Cố Thanh Trản đưa tay thay nàng phủi đi lớp bông tuyết chưa tan vương trên tóc, khóe miệng mang ý cười ấm áp. Sợ là ngay cả bản thân Cố Thanh Trản cũng không ngờ, mình còn có một mặt dịu dàng tựa nước như vậy.
Lục Oanh ngây người đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn người thương, nàng chậm rãi cầm lấy tay Cố Thanh Trản, vẫn còn hơi lạnh, nàng lại quay đầu ra lệnh, "Bích Lạc, các ngươi lui xuống trước đi."
Đoàn người vừa lui ra, Lục Oanh liền ôm nàng vào lòng, từ từ nhắm hai mắt, chậm rãi hưởng thụ ấm áp này.
"... Sao vậy?" Cố Thanh Trản chủ động vòng tay quanh eo nàng. Mấy ngày nay, sớm đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-co-doc/1765729/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.