Dany: Thời gian qua mình lên Tây Nguyên nên không update truyện được, để mọi người đợi lâu rồi:'( Nên giờ mình quăng liền 1 đống chương coi như đền bù nha:3
----
Sau mùa tuyết rơi, núi Vân Tu khói nhẹ lượn lờ, cảnh sắc yên bình. Vân Tu quan từ khi thành lập đến nay đã có mấy trăm năm lịch sử, ở Lạc thành cũng rất có danh vọng. Từ sơn đạo uốn lượn mà lên, nơi sườn núi, có hai nữ quan trẻ tuổi đang quét dọn tuyết đọng thật dày.
Thấy một nữ tử áo tím cách đó không xa chậm rãi đi tới, nữ quan cầm đầu buông chổi trong tay, ngữ điệu mang vài phần trách cứ, "Ngọc Ly ngươi sao giờ mới trở về? Ôn dịch trong thành hoành hành rất ghê gớm, nghe nói hại chết không ít người, ngươi còn dám chạy loạn, sư phụ còn đang tìm ngươi đó..."
Nữ tử che mặt kia chỉ hờ hững gật đầu, lại im lặng lập tức đi vào.
Sinh hoạt trong đạo quan từ xưa đến nay buồn chán, hai tiểu nữ quan này lại mới nhập môn không lâu, tâm liền táo bạo một chút, có chút lắm mồm lắm miệng, cũng coi như kiếm chuyện giải buồn.
"Một người tốt dáng như thế, đáng tiếc là người câm."
"A? Người câm..."
Nữ quan cao gật gật đầu, thấp giọng nói, "Ta từ khi lên núi tới nay, chưa bao giờ nghe nàng nói một câu..."
Nữ quan thấp tỉ mỉ nghĩ, hình như quả thật là thế, càng nghĩ càng thấy kỳ quái, cũng chưa bao giờ thấy nàng gỡ khăn che mặt xuống, "Này... Nói cũng đúng, ta tiến quan đã một tháng có thừa, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-co-doc/1765722/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.