Bích Lạc đứng một bên, cúi đầu cắn chặt môi, nàng chưa bao giờ thấy Lục Oanh rơi lệ như vậy. Cho tới nay, tiểu thư chính là nữ tử kiên cường nhất trong lòng nàng, nhưng mà lúc này đây... Nếu quả thật theo lời tiểu thư, vậy mình tiễn bước Cố Thanh Trản, chẳng phải là... chẳng phải là hại mất một mạng người?!
Nghĩ đến đây, hai chân Bích Lạc hơi nhũn ra, nàng chẳng qua là một tiểu nha hoàn, chưa bao giờ muốn hãm hại ai, lúc trước cũng là đau lòng tiểu thư nhà mình, nhất thời đầu óc nóng lên, mới nói mấy lời như vậy với Cố Thanh Trản, nàng cũng chưa từng nghĩ chuyện sẽ tiến triển tới tình cảnh như thế này.
"Ta nợ nàng..." Nước mắt trên mặt Lục Oanh vẫn chưa khô, nặn ra một nụ cười cay đắng, đôi khi ngay cả bản thân mình cũng chán ghét chính mình cố chấp, lại nhớ tới dáng vẻ Cố Thanh Trản da tróc thịt bong, lui vào góc tường trong lao ngục... Rốt cuộc phải nhẫn tâm đến mức nào, mới đành lòng nhìn nàng bị tra tấn đến tình trạng như vậy, "Ta nợ nàng..."
"Không..." Bích Lạc sợ hãi rụt rè tiến đến bên Lục Oanh, bộp một tiếng quỳ xuống, cúi đầu nước mắt rơi như mưa, nghẹn ngào nói, "Là nô tỳ... Là nô tỳ đáng chết..."
Lục Oanh đang định đỡ nàng dậy, nghe vậy vội hỏi, "Chuyện này sao lại liên quan đến ngươi, ngươi mau..."
Bích Lạc thậm chí không đủ dũng khí giương mắt nhìn thẳng Lục Oanh. Đã nhiều ngày, nàng luôn hoảng loạn, nàng mơ thấy Cố Thanh Trản chết trong sa mạc mù mịt. Đều tại mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-co-doc/1765719/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.