Choáng váng nặng nề, không biết hai người đã khép mắt say ngủ từ khi nào.
Hôm sau, Cố Thanh Trản cảm thấy đầu hơi choáng, còn hơi nghẹt mũi, thầm nghĩ hẳn là do tối hôm qua khi nàng và Lục Oanh... dây dưa, bị cảm lạnh. Dù sao cũng đã vào đông, các nàng còn không biết tiết chế như vậy... Cố Thanh Trản không cho Lục Oanh đi tắt đèn, cũng không cho nàng mặc lại áo gấm, hai người cơ thể trần trụi quấn quít thân mình của nhau, nhìn ngắm, khắc ghi hết thảy của đối phương.
Vẫn trầm mê trong đêm qua, Cố Thanh Trản chưa lập tức mở mắt, trong đầu không ngừng hiện lên cảnh Lục Oanh nằm trên người nàng, hai người trìu mến cho nhau giao triền...
Lực tự chủ của nàng chưa bao giờ yếu ớt như đêm qua. Nàng hoàn toàn không cầm giữ được, miệng kêu cái gì, thân thể làm cái gì, đều là kìm lòng không đậu. Lục Oanh chạm vào nàng một phần, nàng liền đáp lại mười phần, dùng hai chân gắt gao quấn lấy eo nàng, không kẽ hở dán vào nàng, so với nàng còn chủ động gần gũi hơn. Cố Thanh Trản thậm chí không thèm bận tâm Lục Oanh mỏi mệt, sử dụng chiêu thức cả người để dụ dỗ nàng, chỉ vì không muốn nàng rời khỏi thân thể mình.
"Ưm..." Cố Thanh Trản nghiêng đầu vùi mặt vào đệm chăn tuyết trắng, đều là mùi hương của A Oanh. Nàng nhắm mắt, từ từ đưa tay sờ soạng bên cạnh, nhưng chỉ có một mảnh đệm không, một chút hơi ấm còn sót lại cũng sắp tán đi.
"A Oanh?" Cố Thanh Trản mở mắt, thấy bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-co-doc/1765708/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.