Nam nhân to con bị ép phải thuận theo đường thuỷ đi xuống, khó khăn lắm mới đến gần nơi cảng tàu.
Hắn quay đầu nhìn một cái, thấy không có bóng dáng của Tổng Tử Ngư, thì mới chửi chửi bởi bới và nhổ nước bọt xuống dưới đất.
“Chết tiệt! Rốt cuộc là người hay là quỷ vậy?!”
Hắn buông Viên Bảo xuống, lau một cái mồ hôi: “Người này hình như một đường theo ta suốt...ê, nhóc con, người thành thật trả lời, có quen biết gì về người đó hay không?”
Hắn cuối đầu nhìn Viên Bảo, mặt hung ác hỏi rằng.
“Không quen biết.”
Viên Bảo khờ khờ mà lắc đầu: “Cha, thúc thúc kia đẹp trai quá! Tiên khí bay bổng, giống như thần tiên quá!
Nam nhân to con: “...”
Hẳn ngước lên nhìn về phía cảng tàu.
Giờ mới vừa qua giờ Ty, chính là lúc bận rộn nhất.
Trên cảng tàu có công nhân, người lái thuyền, người đi qua lại, và người bán cá ở hai bên cảng tàu, đông đúc vô cùng.
Nhìn thấy sự náo nhiệt của đám đông, nam nhân to con ánh mắt phức tạp.
Hắn cúi đầu nhìn Viên Bảo một cái, mang hắn đến phía dưới gốc cây và từ trong lòng lấy ra một bình sứ, thoa lên mặt hắn một lớp dầu mỡ lem lút.
Thấy lòng bàn tay của hắn, lần này không phải màu vàng.
Màu sắc hơi đen, thoạt nhìn da hắn đen nhánh, giống như trứng đen vậy!
Viên Bảo oán trách: “Ông rốt cuộc muốn biến tôi thành cái dạng gì vậy? Lần sau có phải là muốn thoa cho tôi đủ màu, khiến khuôn mặt tôi như mặt cầu vồng hả?”
Nam nhân to con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601985/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.