Vì vậy, không có gì để so sánh.
“Nhân tiện, Ninh Nhi à, hôm nay ta có một chuyện muốn nhờ muội.”
Chu Oanh Oanh có vẻ hơi khó mở lời.
“Chuyện gì vậy?”
“Ta đã thành thân với Mặc Hàn Vũ gần bảy năm, nhưng mãi vẫn chưa mang thai một đứa con. Trước đây ta cũng từng nghĩ rằng có con hay không cũng không quan trọng, nhưng trong những năm qua thái độ của phụ hoàng đối với huynh đệ bọn họ ta cũng nhìn thấy rõ.”
Chu Oanh Oanh cắn chặt môi, hạ giọng nói: “Ngay cả Mặc Hồi Phong và những người khác cũng cố tình bắt nạt Mặc Hàn Vũ nhà ta.”
“Chúng ta không có con, vì vậy ngài ấy mãi không thể ngẩng cao đầu với bọn họ”.
“Phụ thân vì muốn chống lưng cho ta, ngần ấy tuổi rồi còn phải lao ra chiến trường”
“Cho nên ta...”
Nàng ta nắm lấy tay Vân Quản Ninh, ánh mắt có chút cấp bách: “Ninh Nhi, ta nói thẳng luôn vậy!”
“Y thuật của muội cao minh. Ta muốn nhờ muội giúp ta xem thử xem rốt cuộc là ta bị sao vậy? Thân thể của ta có phải là không có khả năng mang thai không?”
Nói xong, còn không đợi Vân Quán Ninh trả lời, nàng ta lại sụt sịt.
Giọng điệu của nàng ta có chút nghẹn ngào: “Nếu ta không thể sinh được người nối dõi cho vương gia.”
“Ta sẽ bảo ngài ấy đưa cho ta một bức hữu thư và sớm ngày tìm một nữ nhân hợp ý, rồi sinh con đẻ cái cho ngài ấy. Để tránh ngài ấy là người luôn bị đè ép trong số các vương tử.”
Vẻ mặt của Vân Quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601943/chuong-800.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.