Ai mà lại biết đến người Tây Dương?
Còn có thể nói tiếng Tây Dương"?!
“Ninh Nhi”
Mặc Diệp nghiêm túc nhìn nàng: “Nàng còn biết gì nữa không?”
Nhìn thấy sự nghi ngờ trong mắt hắn, vẻ mặt của Vân Quán Ninh hơi thay đổi.
Gay go rồi!
Nàng lỡ miệng rồi!
Những diễn xuất vẫn luôn là sở trường của nàng. Vân Quán Ninh tỏ vẻ nghiêm túc nói ra những chuyện lung tung: “Ta còn biết rằng người Tây Dương ăn đồ ăn Tây Dương sẽ dùng dao và nĩa.”
“Làm sao nàng lại biết được?”
Mặc Diệp từng bước từng bước ép sát.
“Huyền Sơn tiên sinh nói cho ta biết!”
Vân Quán Ninh ra vẻ vô tội: “Tống Tử Ngư đã đi du ngoạn khắp thiên hạ, đã đến mọi nơi trên thế giới, kể cả các quốc gia Tây Dương”
“Sau đó khi quay về đã nói với Huyền Sơn tiên sinh. Để thể hiện trước mặt ta, Huyền Sơn tiên sinh đã đặc biệt dạy em một số tiếng của Tây Dương, còn kể cho ta nghe về rất nhiều chuyện về các quốc gia ở Tây Dương”
Nghe vậy, sự nghi ngờ trong mắt Mặc Diệp giảm đi một chút.
Nếu như đúng là nghe Huyền Sơn tiên sinh và Tống Tử Ngư nói, thì độ tin cậy đã cao hơn rất nhiều.
Hắn không biết Huyền Sơn tiên sinh ở đâu, còn bây giờ thái độ của hắn đối với Tống Tử Ngư... lại càng lạnh lùng hơn rất nhiều.
Không thể tìm Huyền Sơn tiên sinh để hỏi, cũng không thể đổi chất với Tống Tử Ngư.
Vì vậy, đã không còn nghi ngờ gì nữa.
“Được rồi, mau đến ăn cơm thôi!”
Vân Quán Ninh dắt Viên Bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601935/chuong-792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.