Mặc Hồi Diên làm "hoà thượng" bất đắc dĩ lâu như vậy, sao có thể kìm lòng?
Mà Nam Cung Nguyệt, tối qua đã rất giận, nay lại lòi ra các di nương...
Nhất định là nàng ta không chấp nhận được chuyện này, nên mới tức đến mức sẩy thai!
Diêu quản gia khom người, nói với vẻ mặt ủ rũ: "Vương gia vội vàng đến gặp vương phi, ai ngờ đường tuyết trơn trượt... Trên bậc thang còn có lớp băng, vương gia sơ ý trượt té gãy chân."
"Hơn nữa còn vô tình đập đầu vào bậc thang, nên mới hôn mê bất tỉnh."
"Vương gia với vương phi nhà người đồng lòng ghế"
Vân Quán Ninh cười khẩy: "Thật đáng mừng!"
Diêu quản gia: "..."
Sở vương phủ của họ cũng sắp sập tới nơi rồi đây này.
Vương phi bị sẩy thai, vương gia té gãy chân, bể đầu. Vậy mà bảo là đáng mừng?
Lúc này, không thể để Minh vương phi vào thăm Sở vương phi. Nếu không, Sở vương phi sẽ tức chết cho xem... Diêu quản gia vội ngẩng đầu lên: "Minh vương phi, vương gia với vương phi đều hôn mê bất tỉnh cả rồi"
"Chi bằng để hôm khác Minh vương phi hẵng quay lại?"
"Đợi nào vương gia và vương phi tỉnh lại, nô tài nhất định sẽ báo họ biết có Minh vương phi tới thăm".
"Hôn mê bất tỉnh hả? Không sao! Ta không cần họ tiếp đãi, ta vào nhìn vương phi của ngươi chút thôi à."
Vân Quán Ninh chắp tay sau lưng rồi bước vào: "Nhỡ lúc vương phi ngươi tỉnh, lại đau lòng quá mà làm ra chuyện gì đó nguy hiểm tính mạng, ta cũng có thể khuyên bảo nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601917/chuong-774.html