“Nói Sở Vương Phi vốn rất cảnh giác, nên dặn nô tỳ không được để lộ ra sơ hở, tránh bị Sở Vương Phi phát hiện.”
Nghe ả ta nói như vậy... Vân Quán Ninh cũng không phản bác, chỉ tiếp tục hỏi: “Thế trong đĩa có tổng cộng bao nhiêu miếng bánh quy hạnh nhân?”
Tổng công có mấy miếng?
Hồng Liên cúi thấp đầu, cẩn thận nhớ lại.
“Nói!”
Vân Quản Ninh quát lên, dọa ả ta toàn thân phát run, cũng không lo nhớ lại nữa, vội vàng đáp lại: “Tổng cộng có bốn miếng! Sở Vương Phi chỉ ăn một miếng nhỏ mà thôi.”
“Thế cái đĩa đựng bánh quy hạnh nhân kia là loại đĩa gì?”
Vân Quán Ninh lại hỏi.
Vấn đề này Hồng Liên lại không thể nhớ nổi.
Ả ta đầu rảnh đi chú ý đến cái đĩa chứ!
“Không trả lời được sao?”
Vân Quán Ninh cười lạnh một tiếng, tiếng cười kia khiến cho trong lòng Hồng Liên sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
“Nô tỳ, nô tỳ...”
“Ngươi nói láo.”
Vân Quán Ninh thu tay lại, sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm vào ả ta: “Mỗi một câu vừa rồi ngươi nói đều là nói dối. Bổn vương phi chỉ cho ngươi một cơ hội nhận sai, nếu như bỏ lỡ..”
“Ta sẽ khiến cho ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.”
Hồng Liên luống cuống vội vàng nhìn về phía Nam Cung Nguyệt...
Nhận bạc của Nam Cung Nguyệt là do tham lam vỡ vét của cải.
Nhưng bây giờ theo như những gì Vân Quán Ninh nói nếu không thành thật khai ra sự thật thì ả ta sẽ bị mất mạng mất.
Nam Cung Nguyệt biến sắc, bất an nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601911/chuong-768.html