“Không phải con trai của bổn vương, chẳng lẽ là con trai của đại ca à?”
Vẻ mặt của Mặc Diệp không thay đổi khía hắn ta: “À, rất xin lỗi, bổn vương đã quên mất, đại ca không có con trai.”
Mặc Hồi Diên suýt chút nữa nôn ra máu: “...”
Hắn ta không có con trai, nhưng thái y nói đứa trẻ trong bụng của Nam Cung Nguyệt mạch tượng này khả năng cao là một bé trai... Nếu như vậy thì cái thai này chính là hoàng trưởng tôn.
Hắn ta lại là con trai cả của hoàng hậu, con của hắn ta cũng là hoàng trưởng
tôn.
Sau này giang sơn Nam Quần này chắc chắn là của Mặc Hồi Diên hắn ta.
Nhưng không ngờ con trai còn chưa thấy bóng, đã bị Mặc Diệp nửa đường cướp mất.
Ai mẹ nó có thể nghĩ đến, con trai của Mặc Diệp có thể lớn đến như vậy chứ.
Nam Cung Nguyệt cũng không thể tiếp thu được trận đả kích này, hai mắt nhắm nghiền cả người mềm nhũn ngã xuống, Mặc Hồi Diên hô lên một tiếng: “Nguyệt Nhi, nàng không sao chứ?”
Đức Phi và Mặc Tông Nhiên cùng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Nam Cung Nguyệt cả người mềm nhũn tựa và trong ngực của Mặc Hồi Diên.
Đức Phi lúc này mới lên tiếng: “Nhanh đưa con dâu của lão cả đến Thiên Điện nghỉ ngơi đi.”
“Cho truyền Dương thái y”
Mặc Hồi Diên ôm Nam Cung Nguyệt, vẻ mặt lo lắng vội vàng đi ra ngoài.
Như vậy dưới trướng của hoàng hậu chỉ còn lại một mình Tân Tự Tuyết, một mình chiến đấu hăng hái.
Nàng ta ngơ ngác nhìn Viên Bảo, lại nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601902/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.