Nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Uyên Ương, Triệu hoàng hậu nhanh chóng ngồi dậy, vẻ mặt cũng trở nên lo lắng.
Mặc Phi Phi tò mò hỏi: “Uyên Ương, sao vậy?”
“Nương nương, ngũ công chúa, cửu công chúa.”
Uyên Ương cúi rạp người xuống, lo lắng trả lời: “Nương nương, Trương ma ma đã bị Minh vương phi giam giữ trong Minh Vương phủ rồi! Nói rằng chờ đích thân nương nương đến để chuộc người!”
Chuộc người sao?
Triệu hoàng hậu tức giận đến mức hai mắt tối sầm lại.
Vân Quán Ninh này, giọng điệu lớn lối quả đấy nhỉ!
Hai ngày trước mới lấy một trăm nghìn lượng bạc của bà ta, hôm nay lại còn dám bảo bà ta đi chuộc người?!
Mặc Du Du liếc nhìn Triệu hoàng hậu một cái, từ tốn hỏi: “Uyên Ương, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Nàng ta không phải là một người thích buôn chuyện, vì vậy nàng ta không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Không đợi Uyên Ương giải thích, Triệu hoàng hậu đã nắm lấy tách trà ở bên tay rồi đập xuống đất. Một tiếng “bụp” giòn tan dọa Uyên Ương sợ hãi phải lùi lại mấy bước.
Nàng ta lấy hết dũng khí ra, thận trọng nói: “Nương nương, không chỉ có vậy thôi đâu ạ!”
“Lý ma ma, người ở bên cạnh Đức phi nương nương đã phải người đến Sở Vương phủ và Tam Vương phủ, tặng cho mỗi người ba mỹ nhân.”
Ánh mắt Triệu hoàng hậu lộ ra vẻ kinh ngạc, thảng thốt nhìn Uyên Ương, sau đó tức giận nhìn về phía Mặc Phi Phi.
Mặc Phi Phi nhanh chóng đứng lên: “Nhi thần không biết chuyện này.”
“Nhưng nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601880/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.