Bà ta ngẩng đầu lên, kinh ngạc nhìn Vân Quán Ninh, bụm mặt kinh ngạc hỏi: “Minh Vương Phi, người có ý gì? Nô tỳ chỉ là tuân theo ý chỉ của hoàng hậu nương nương, dẫn Lại Thị đến Minh Vương Phủ.”
“Người, tại sao người lại động thủ chứ?”
Tốt xấu gì bà ta cũng là người bên cạnh của Triệu hoàng hậu.
Lệnh phụ ở trong kinh thành, người nào nhìn thấy bà ta cũng phải khách khí mấy phần.
Hôm nay đang ở trước mặt mọi người, Vân Quán Ninh lại dám đánh bà ta.
“Động thủ? Ta còn chưa đánh gãy cái chân chó của ngươi là may rồi? Không biết tìm ở đâu ra một con gà rừng lại dám mang đến đây nói là hồng nhan tri kỷ của Mặc Diệp nhà chúng ta.”
Thái độ của Vân Quán Ninh hùng hổ đến dọa người: “Tốt, hôm nay ta sẽ thu nhận Lại Thị, tất cả cứ đợi vương gia về rồi quyết định.”
“Nếu như Lại Thị này và vương gia không có quan hệ gì, vậy ta sẽ tự mình đưa đến trước mặt phụ hoàng để phụ hoàng nhìn thử người mà mẫu hậu đưa tới.”
“Ngày khác lại làm phiền mẫu hậu tặng cho mỗi vị vương gia mấy con gà rừng như này.”
Nàng vô cùng tức giận.
Vốn ban đầu còn định kiên nhẫn đối phó với Trương ma ma và Lại Thị.
Nhưng Lại Thị này há miệng ngậm miệng đều là “con trai của thiếp thân”, Vân Quán Ninh tức giận không nhịn được nữa.
Trương ma ma sợ, Lại Thị cũng sợ.
Tại sao các nàng lại không nghĩ tới, Vân Quán Ninh là loại người không sợ bị người khác nói xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601875/chuong-732.html