Vân Quán Ninh vẫn chưa chính thức nói lời tha thứ cho hắn, tuy rằng đã có thể nắm tay, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn kia, nhưng nàng vẫn không muốn ngủ cùng với hắn...
Viên Bảo vẫn gọi hắn là “phụ thân giả”.
Hắn biết rõ hắn vẫn chưa vượt qua điểm mấu chốt ở trong lòng người mẫu thân này.
Cho nên đối với mệnh lệnh của người thê tử này, hắn phải răm rắp nghe theo.
Cho nên khi nghe Vân Quán Ninh nói như vậy, hắn mới vô thức căng thẳng như vậy.
Hóa ra chỉ là cảm khái”
Lúc này Mặc Diệp mới yên tâm tiếp tục ăn canh.
Vân Quán Ninh buồn cười nhìn hắn: “Vương gia, nếu không chúng ta cũng thử xem, uống say sau đó đánh nhau đến mức ngươi sống ta chết, rồi cùng nhau ngủ.”
Nó giống như một cuộc cá cược!
Nhưng Mặc Diệp không dám đánh cược.
Với cái tửu lượng này, vừa uống đã say, chắc chắn sẽ bị Vân Quán Ninh đè xuống đánh cho bầm dập.
Đừng nói đến đánh cho người chết ta sống, chắc chắn nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho hắn.
Thứ hai, tuy rằng hắn rất muốn ngủ cùng với Ninh Nhi...
Nhưng lại sợ Vân Quán Ninh nhân cơ hội này đánh cho hắn thừa sống thiếu chết.
“Vẫn là đừng thử.”
Mặc Diệp mỉm cười nói: “Cảnh sắc hôm nay đẹp như vậy, chúng ta vẫn nên ngắm tuyết thì hơn, như vậy mới không có phụ cảnh đẹp chứ.”
Vân Quán Ninh im lặng.
Không dám đánh cược thì nói không dám đánh cược, lại còn giả trang thâm trầm. Nàng cũng dám lấy “thất thân” làm tiền đặt cược rồi, vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601871/chuong-728.html