Khôn Ninh Cung.
Triệu hoàng hậu vẫn chưa biết giọng nói của mình bị cấm do độc, bà ta vẫn còn nhiệt tình uống thuốc Vân Quản Ninh kế.
Bà ta từng để Dương thái y xem qua, đúng là thuốc trị liệu giọng nói.
Bà ta biết y thuật của Vân Quán Ninh tinh thông, cho nên không có nghi ngờ. Cứ như vậy, mỗi ngày uống thuốc ba lần, không ngừng nghỉ.
Cũng như vậy, bà ta hoàn toàn không thể nói được nữa.
Thuốc này thực sự rất đắng.
Nhưng Dương thái y nói: “Thuốc đắng dã tật”
Triệu hoàng hậu cau mày, uống hết chén thuốc, rồi ăn một ít mức hoa quả trên bàn, lúc này, mới cảm thấy dễ chịu một chút.
Mặc Hồi Diện đi vào: “Mẫu hậu.”
Hắn ta cung kính thỉnh an: “Hai ngày nay, mẫu hậu cảm thấy thế nào? Giọng nói có đỡ hơn chút nào không?”
Triệu hoàng hậu há miệng, đưa tay chỉ cổ họng, thầm nói với Mặc Hồi Diện: Hồi phục? Hồi phục cái gì? Bây giờ, bà ta là một người cảm!
Dường như, ngôn ngữ của người cầm không thầy dạy cũng tự hiểu.
Từ Triệu hoàng hậu biến thành “hoàng hậu câm”, bà ta chợt biết một số ngôn ngữ đơn giản của người câm điếc.
Mặc Hồi Diện gật đầu: “Có hồi phục là tốt rồi!”
Triệu hoàng hậu: “...”
Gà (câm) nói chuyện với vịt (ngốc)!
Thôi!
Bà ta cũng không muốn giải thích, chỉ tay vào Mặc Hồi Diên, thầm hỏi hắn ta đến đây làm gì.
Mặc Hồi Diên không hiểu ngôn ngữ của người câm, hắn ta quay đầu nhìn Trương ma ma, bắt chước theo Triệu hoàng hậu, khua chân múa tay một lúc. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601863/chuong-720.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.