“Khẩu dụ của phụ hoàng?”
Vân Quán Ninh ốm yếu nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt có vẻ quả thực là không khỏe.
Cách tấm bình phong Mặc Hồi Diên nhướn cổ nhìn vào bên trong, thấy nàng được Như Yên dìu đỡ, đang chật vật ngồi dậy: “Sở vương, người đừng thấy ta ít học nên muốn lừa ta.”
Giọng của nàng cũng yếu ớt.
Năm đó toàn bộ tâm trí của Vân Quán Ninh đều đổ dồn vào Mạc Diệp nên làm gì có lòng dạ nào học hành?
Vì vậy quả thực nàng ít học...
“Ngươi nói là khẩu dụ của phụ hoàng thì đó thực sự là khẩu dụ của phụ hoàng sao? Ngươi lấy chứng cứ ra trước đã.”
Vân Quán Ninh nhỏ giọng họ hai tiếng: “Nếu không thì người giả truyền thánh chỉ: Phụ hoàng thương ta như vậy, biết ta không khỏe nhất định sẽ không làm khó bắt ta đi ra ngoài!”
Vẻ mặt Mặc Hồi Diên khó xử.
Khẩu dụ không phải thánh chỉ, hắn ta phải chứng minh thế nào?
Chẳng lẽ muốn khiêng phụ hoàng đến trước mặt thì mới có thể chứng minh là khẩu dụ của phụ hoàng sao?
“Sở vương, không phải ta không tin người mà là do ta hiểu phụ hoàng...”
Vân Quán Ninh lại ho, nghe giọng nàng giống như là sắp họ ra phổi vậy.
Mặc Hồi Diễn cau mày.
Không phải nói nàng vì bị Tần Tự Tuyết chọc tức nên đau đầu, tức ngực vì vậy mới bệnh nằm liệt giường hay sao?
Vì sao giờ lại họ tới mức này?
Mặc Hồi Diễn biết Vân Quán Ninh không muốn đi chữa bệnh cho Nam Cung Nguyệt. Ngày hôm đó Nam Cung Nguyệt đưa Mặc Chi Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601844/chuong-701.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.