“Không thể nào!”
Mặc Hồi Diện chưa kịp lên tiếng thì Triệu hoàng hậu đã ngồi thẳng người và nhìn hắn ta chằm chằm: “Tuyệt đối không thể có chuyện này!”
“Mẫu hậu, những gì nhi thần nói đều là thật!”
Thấy Triệu hoàng hậu không nói gì, Mặc Hồi Diên sốt ruột nói.
“Nhưng người chưa từng nhìn thấy khuôn mặt của hài tử đó, không phải sao?”
Ánh mắt Triệu hoàng hậu hung ác nham hiểm.
Bà ta chậm rãi đứng dậy đi đến bên cửa sổ thông gió.
So với thời tiết âm u bên ngoài sắc mặt bà ta còn u ám hơn cả bầu trời.
“Vân Quán Ninh và lão thất đã thành thấp hơn năm năm, trong đó hơn bốn năm trời Vận Quán Ninh bị lão thất cẩm túc trong vương phủ, lão thất hận nàng ta đến tận xương tủy thì sao bọn họ có thể có hài tử được?”
Mặc Diệp hận Vân Quán Ninh nhiều như thế nào bà ta hiểu rất rõ.
“Mẫu hậu, hài tử đó chưa chắc đã là của Vân Quán Ninh và lão thất.”
Mặc Hồi Diệp nóng lòng nói ra phân tích của mình: “Nhi thần cho rằng rất có khả năng đó là con riêng của lão thất”
“Con riêng!”
Triệu hoàng hậu cau mày.
Bà ta im lặng một lát rồi đột nhiên cười khẩy: “Con riêng thì làm sao? Cho dù thực sự là con riêng của lão thất thì cũng chẳng là cái thả gì.”
Sự khác biệt về tôn ti trong hoàng thất có ranh giới phân định rõ ràng hơn rất nhiều so với người bình thường.
Giống như mấy huynh đệ Mặc Hồi Diện, người được phong hiệu đầu tiên là Mặc Hồi Diên và Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601812/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.