Mặc Tông Nhiên tỏ vẻ không tin: "Rốt cuộc các ngươi ai làm khó ai?"
Vân Quán Ninh:"... Phụ hoàng, chúng ta làm người phải có lương tâm! Mẫu hậu là mẫu hậu, là nữ nhân có thân phận tôn quý nhất Nam Quận!"
"Con dâu nào dám gây khó dễ với mẫu hậu?"
"Cho nên hôm nay, con thực sự bị hoàng hậu khi dễ sao?"
Mặc Tông Nhiên có chút đăm chiêu.
"Thật còn hơn trân châu."
Vẻ mặt Vân Quán Ninh đầy oan ức.
Mặc Tông Nhiên híp mắt, ánh mắt hoài nghi... Nha đầu này quen giả vờ, ông ấy không thể dễ dàng tin lời của nàng!
Ông ấy chậm rì nói: "Hôm nay hoàng hậu đến tìm trẫm. Nói hiện giờ lão Tam rất thảm, nàng ta cũng đã bị cấm lâu như vậy, nàng ta biết sai rồi"
"Nàng ta muốn tận mắt nhìn thấy lão Tam lấy trắc phi, bằng mọi giá cầu xin trẫm đồng ý."
Cho nên, ông ấy đã đồng ý?
Vân Quán Ninh nhíu mày: "Phụ hoàng hẳn là biết rõ, mẫu hậu không thích con dâu."
"Trẫm biết! Nhưng mà trẫm không biết người cũng sẽ đến phủ Tam Vương. Không nghĩ tới người lại chống lại hoàng hậu, điểm này ngược lại là sai lầm của trẫm."
Mặc Tông Nhiên nghiêm túc nói.
"Làm sao mà con dâu lại không tới phủ Tam Vương?"
Vân Quán Ninh vô cùng kinh ngạc: "Chẳng lẽ phụ hoàng cho rằng, con dâu là người bụng dạ hẹp hòi như vậy sao?"
"Chuyện hôn sự này vẫn là con dâu tới xin cho Nhị muội muội, con dâu cũng coi như là bà mối, đương nhiên phải đến rồi!"
Mặc Tông Nhiên ý vị thâm trường mà nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601769/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.