Hắn ta xoa huyệt thái dương nói: "Lão thất, chuyện không phải như vậy đâu..."
"Không phải thế nào?"
Vân Quán Ninh nhắc lại chuyện vừa rồi: "Không phải lúc nãy Tam vương phi nói giá y nhị muội muội nhà ta mặc, chính là giá y nàng ta từng mặc lúc trước sao?"
"Lẽ nào không phải sao?"
Tần Tự Tuyết mặc kệ.
Nàng ta thầm nghĩ, cho dù hôm nay nàng ta trêu chọc vào Vân Quán Ninh.
Chẳng lẽ nữ nhân này còn ăn tươi nuốt sống nàng ta được sao?
Mặc Tông Nhiên đã hạ lệnh, cấm túc toàn bộ phủ Tam Vương.
Hôm nay chỉ rước Vân Đinh Lan vào phủ, ngày mai vẫn đóng cửa, không ai được tùy ý ra vào.
Nàng ta không tin Vân Quán Ninh còn có thể quang minh chính đại bước vào làm gì nàng ta!
Người khác không dám, nhưng Vân Quán Ninh lại dám thật.
"Hôm nay ta còn nói nhị muội muội còn trẻ đã bị mù mắt. Bây giờ ta tặng câu giống vậy cho Tam vương phi!"
Vân Quán Ninh cười lạnh.
Nàng lôi Vân Đinh Lan ra khỏi người Mặc Hồi Phong.
Vân Đinh Lan đứng không vững, suýt chút đã ngã xuống đất.
Vân Quán Ninh khẽ đỡ nàng ta, chỉ vào giá y trên người nàng ta nói với Tần Tự Tuyết: "Tam vương phi mở to mắt ra xem cho kỹ!"
"Giá y này là bộ người mặc lúc xuất giá thật sao?"
"Lẽ nào không phải sao?"
Tần Tự Tuyết cứng đầu cãi cố.
Nàng ta vừa nói vừa bước đến bên cạnh Vân Đinh Lan.
"Ngươi nhìn kỹ cho ta!"
Vân Quán Ninh tức giận, ấn phía sau gáy Tần Tự Tuyết, ra sức đè đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601761/chuong-617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.