Nàng ta cố tình vạch trần vết thương trong lòng Mặc Diệp và Vân Quán Ninh.
Nào ngờ, hai người này đã nói rõ ràng chuyện năm đó từ lâu.
Cũng biết được chuyện năm đó do Tần Tự Tuyết giở trò sau lưng.
Chỉ có một mình nàng ta tưởng rằng chuyện mình làm không để lại chút dấu vết nào.
Bây giờ lại gây thêm xích mích, nghĩ rằng sẽ có thể khiến Mặc Diệp vứt bỏ Vân Quán Ninh lần nữa.
"Ngưỡng mộ sao?"
Vân Quán Ninh ôm mặt Mặc Diệp, Mặc Diệp ôm lấy eo nàng. Nàng giống như một con gấu túi, bám chặt vào cơ thể Mặc Diệp, vẻ mặt tươi cười nhìn Tần Tự Tuyết chằm chằm: "Nếu ngưỡng mộ thì người và vương gia nhà ngươi cũng có thể như vậy."
Tần Tự Tuyết: "..."
Nữ nhân này đúng là đang vạch áo cho người xem lưng!
Nàng ta biết rõ Mặc Hồi Phong không hề có tình cảm với nàng ta!
Nhưng Tần Tự Tuyết vẫn cố nhịn cục tức này!
Nàng ta quay người đang định sát lại Mặc Hồi Phong, nhưng đã bị Vân Đinh Lan giành trước.
Chỉ thấy Vân Đinh Lan vùi đầu vào lòng Mặc Hồi Phong, khóc sướt mướt: "Huhuhu vương gia, hôm nay vương phi đối xử với ta như vậy, trong lòng ta rất tủi thân!"
Mặc Hồi Phong không biết phải làm sao.
Thấy Vân Đinh Lan khóc cũng rất đáng thương.
Hắn ta chỉ đành đưa tay, khẽ vỗ nhẹ sau lưng nàng ta nói: "Đừng khóc nữa."
Tần Tự Tuyết: "..."
Người khác đều có đôi có cặp, chỉ mình Tần Tự Tuyết cô đơn một mình!
Tần Tự Tuyết là người dư thừa!
Trước đây, cho dù Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601759/chuong-615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.