Cũng vì câu nói đó của Vân Quán Ninh, rằng sáng mai có trò hay để xem.
Vân Đinh Định kích động đến cả đêm không ngủ được.
Hôm sau trời vừa ửng sáng, Mặc Diệp đã tiến vào cung thượng triều, vốn dĩ không muốn đi tới chỗ của Mặc Hồi Phong uống rượu mừng".
Hắn tiện đường đưa Viên Bảo tới Cố gia, Vân Quán Ninh thì ngủ một giấc thật đã, mãi cho tới lúc Như Yên gõ cửa phòng hỏi: "Vương Phi, người còn đang ngủ ạ?"
"Trò hay của phủ quốc công lên sàn rồi!"
"Nhanh vậy sao?"
Vân Quán Ninh mở mắt ra hỏi: "Giờ nào rồi?"
"Giờ mão rồi."
"Chà, ta ngủ trễ tới vậy rồi sao?
Vân Quán Ninh lật đật ngồi dậy: "Nhanh nhanh nhanh, ta còn phải tới phủ quốc công xem trò hay nữa. Trò hay này mà thiếu đi ta thì làm sao có thể diễn tiếp được.
Như Yên vội vàng giúp nàng thay y phục.
Vân Quán Ninh còn không kịp ăn sáng, huơ vội cái bánh bao đã chạy ra ngoài.
Như Yên chạy theo sau thở dài: "Có Vương Phi nhà ai mà như người không chứ."
Sở Vương phi, đoan trang hiền thục.
Hàn Vương phi... Bỏ đi, Hàn Vương phi đã kết nghĩa "huynh đệ sống chết có nhau" cùng với Vương Phi nhà nàng ta mà, cho nên không đề cập tới làm gì.
Tam Vương phi, mặc kệ tấm địa như nào, chí ít thì ngoài mặt vẫn ôn nhu cao quý.
Còn Vương Phi nhà nàng ta, ra ngoài đi như chạy, thích tham gia mấy trò náo nhiệt.
Hai người sắp tới phủ quốc công rồi.
Ngay lúc này, bên ngoài phủ quốc công đã bài trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601742/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.