"Này không phải là ta nói nha."
Vân Quán Ninh vội vàng tỏ thái độ: "Ta chỉ là suy đoán không phải là Mặc Hồi Phong."
Vân Đinh Đinh đứng ở một bên, che miệng thoáng cười.
Đại tỷ thực sự là cao thủ nói chuyện.
"Đại tỷ, tỷ vẫn nên nói với ta làm thế nào để đối phó với tiện nhân Tần Tự Tuyết đó đi. Mấy tháng ở Tam vương phủ, ta đã sớm muốn đánh chết ả rồi!"
Vân Đinh Lan nghiến răng phun ra từng chữ.
Nhìn thấy vẻ mặt người kia vặn vẹo đến khó coi cũng biết hiện tại nàng ta đang hận Tần Tự Tuyết đến nhường nào.
"Ta cũng không biết."
Vân Quán Ninh mở rộng hai tay: "Nhưng mà nếu như là ta."
"Nếu ta gặp phải tình huống như thế, nhất định sẽ không giảng hòa. Dù sao cũng là ngày thành thân, mọi người đều vây xem, nếu như để mất mặt thì sẽ bị đồn khắp kinh thành."
Nàng vô tội nói.
Vân Đinh Đinh gật đầu hùa theo: "Đại tỷ nói có lý."
Vân Đinh lan không thể chờ nữa, nôn nóng hỏi: "Đại tỷ, vậy tỷ sẽ làm như nào?"
"Ta không phải là dạy người làm như nào, ta chỉ là nói ta làm như nào..."
Vân Quán Ninh cong khóe môi, ngoắc tay gọi Vân Đinh Lan tới: "Ngươi tới đây, ta nói nhỏ cho người nghe."
Vân Đinh Lan không hề nghi ngờ, đưa lỗ tai qua.
Vân Quán Ninh nhẹ giọng nói mấy câu, nàng ta bỗng nhiên như tỉnh ngộ mà gật đầu, không nhịn được lại nói: "Nói có lý, biện pháp này tốt đó, rất được..."
Vân Đinh Đinh há mồm, ngẩng đầu nhìn hai người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601740/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.