Ai ngờ rằng vẫn chưa thành công, Mặc Hồi Phong đã “trở mình” lại được rồi?
Bây giờ, ông ta không biết phải lựa chọn như thế nào.
Đêm đó, ông ta đưa Vân Đinh Lan đến Minh Vương phủ.
“Quán Ninh, chuyện này có liên quan đến ngươi sao? Đang yên đang lành, tại sao hoàng thượng lại có thể ban hôn cho Lan Nhi và Tam vương gia được chứ? Có phải người lại giở trò ngu ngốc gì rồi không?”
Vừa ngồi xuống, ông ta đã trực tiếp chất vấn Vân Quán Ninh.
Lúc đó, Vân Quán Ninh và Như Yên đang tán thưởng bức tranh mà Mặc Diệp vẽ cho nàng.
Hôm đó nàng dựa vào vọng lâu mà ngủ, không biết Mặc Diệp đã đến khi nào và vẽ một bức tranh cho nàng.
Đó là bức tranh trong tay nàng.
Mặc Diệp đã lệnh cho người đóng khung nó lại và mới vừa đưa đến Vương phủ.
Nghe lời chất vấn của Vân Chẩn Tung, Vân Quán Ninh quay đầu lại, buồn cười nhìn ông ta: “Lời này của Ứng Quốc công thật là thú vị! Chẳng lẽ ta còn có thể thao túng được suy nghĩ của phụ hoàng sao?”
“Nhị muội muội một lòng muốn gả cho Tam vương gia, hiện tại không phải nguyện vọng đó đã thành hiện thực rồi sao?”
“Tại sao ngược lại còn tới gây chuyện với ta nữa?”
Vân Đinh Lan đi theo Vân Chấn Tung, do dự nhìn nàng: “Không phải là muội đến gây chuyện với tỷ, là...”
Nàng ta chỉ vào Vân Chấn Tung với vẻ mặt bất lực.
Quả thật nàng ta muốn gả cho Mặc Hồi Phong.
Nhưng Mặc Hồi Phong cứ kiên trì không chịu, nàng ta cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601731/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.