Giọng nói này có vẻ hơi kinh ngạc.
Vân Quán Ninh ngoảnh đầu lại nhìn, chỉ thấy Mặc Hàn Vũ đang trợn mắt há mồm đứng ở đầu ngõ, hắn rướn cổ lên nhìn về phía nàng hỏi: "Muội làm gì ở đây vậy?"
"Đây là chuyện gì vậy?"
Mặc Hàn Vũ nhìn "bươm bướm hoa" bị đánh bầm dập đang nằm bên chân Vân Quán Ninh...
Mặc Hàn Vũ nhướng mày: "Muội đang đánh người sao?"
"Huynh bị mù sao?"
Vân Quán Ninh không kiêng dè gì trừng mắt với hắn ta.
Mặc Hàn Vũ rõ ràng đang ra ngoài kiếm ăn".
Lúc này hắn ta ôm đầy điểm tâm, kẹo hồ lô, một con gà nướng và vài hộp thức ăn được gói ghém kỹ càng, không nhìn ra được bên trong có gì.
Nhưng đứng từ xa đã có thể ngửi thấy hương thơm khiến người ta thèm thuồng.
Đúng là Dạ Dày Vương!
"Huynh đường đường là vương gia, ra ngoài cũng không dẫn tùy tùng theo sao?"
Hắn ta cứ tự mình ôm nhiều thức ăn như vậy sao?
Như thế cũng tầm thường quá.
Vân Quán Ninh tặc lưỡi: "Đã biết huynh ham ăn từ lâu, nhưng không ngờ lại ham ăn như vậy! Huynh phải giảm cân thôi! Huynh xem cái bụng của huynh, nhìn từ xa trông giống như đang có thai năm tháng vậy!"
Trước những lời lẽ cay độc của nàng, Mặc Hàn Vũ không hề tức giận.
Hắn ta biết tính tình Vân Quán Ninh như thế nào.
Tức giận với nàng được sao?
Như thế chi bằng tự làm mình tức chết cho xong?
Mặc Hàn Vũ đang cầm một xâu kẹo hồ lô thơm nức, hai bên mép đều dính đầy đường kẹo: "Bổn vương không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601679/chuong-535.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.