Vừa dứt lời, hắn ta nhăn khuôn mặt mập mạp của mình lại rồi ngất trên bàn.
"Lão thất, thức, thức ăn này có độc!"
Gương mặt béo múp của Mặc Hàn Vũ đỏ phồng lên, hắn ta khó chịu ôm bụng: "Bổn vương tin tưởng người như vậy, người lại muốn hạ độc hại bổn vương?"
Hắn ta thật lòng tin tưởng Mặc Diệp!
Dù sao thì hắn ta ăn cơm ở Minh Vương Phủ mấy lần, trước mặt Mặc Diệp mới yên tâm ăn. những món này như thế!
Chẳng trách tên tiểu tử này không ăn, hóa ra những món này quả nhiên có vấn đề!
"Nhị ca đừng lo, không có độc."
Mặc Diệp đứng dậy nói: "Nhưng là thuốc có thể khiến huynh bị liệt tạm thời."
Bị liệt?
Mặc Diệp lại muốn mắng hắn ta bị liệt!
Mặc Hàn Vũ nhíu mày, trên trán rịn mồ hôi hột, rơi xuống cái đĩa trước mặt. Trong đĩa là cái đùi gà hắn ta vừa cắn một nửa, trên đó còn nhỏ mồ hôi, thật đáng tiếc...
Mặc Hàn Vũ thầm nghĩ.
Hắn ta nghiến răng nhìn Mặc Diệp: "Nếu đã làm toàn thân ta tê liệt, vậy tại sao ta lại thấy đau bụng không ngớt?"
"Mấy hôm trước ta lấy thuốc này từ chỗ Ninh Nhi đó."
Mặc Diệp thành thật nói: "Huynh cũng biết, Ninh Nhi rảnh rỗi không có gì làm nên thích tự mình bào chế thuốc! Chắc hẳn thuốc này trừ tác dụng khiến toàn thân huynh tê liệt ra, còn có tác dụng gì đó nữa!"
Nghe quên những lời của Vân Quán Ninh, Mặc Diệp cũng mở miệng nói một tràng.
Mặc Hàn Vũ đau đớn nghiến răng chịu đựng: "Chết tiệt!"
"Hình như lão tử bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-phi-buong-binh-la-than-y/601636/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.