Chương trước
Chương sau
Mặc Diệp hơi đau đầu, hắn đang định phủ nhận thì Như Mặc đã vội vã vào điện nói: “Chủ tử, có manh mối về chuyện của Ngũ quân doanh rồi!”
“Ngũ quân doanh gì chứ? Xảy ra chuyện gì?”
Đức Phi hoài nghi: “Không phải lão đại và lão nhị quản lý Ngũ quân doanh hay sao? Diệp nhi, có quan hệ gì với con?”
“Mẫu phi, con đi trước.”
Mặc Diệp không trả lời mà đứng dậy rời đi.

Sau khi trở về Ngự Thư Phòng, Như Mặc mới báo từng manh mối cho hắn biết: “Chủ tử, người nghi ngờ rất đúng, chuyện này có sự trợ giúp của Doanh Vương”
“Thế nhưng, Doanh Vương vẫn chưa đứng ra.”
“Phải không?”
Mặc Diệp nhướng mày: “Nói tiếp đi!”
Mặc Hồi Phong thật có bản lĩnh.
Hắn sai người giám thị Doanh Vương Phủ, gần đây cũng không thấy hắn ta rời Vương phủ nửa bước. Vậy mà hắn ta còn có thể trợ giúp chuyện Ngũ quân doanh.
Có thể thấy được sau lưng hắn ta có thể lực khác.
“Thật ra chuyện này là do Hàn Vương làm.”
Như Mặc vừa lên tiếng thì Mặc Diệp hơi kinh ngạc: “Sao?”
Hắn nghi ngờ vô căn cứ rất nhiều người, bao gồm Mặc Hồi Diễn cùng Mặc Hồi Phong.
Nhưng hắn không hoài nghi Mặc Hàn Vũ.
Trong mắt hắn, Mặc Hàn Vũ chỉ là một kẻ không làm nên trò trống gì.
Tuy rằng bây giờ hắn ta quản lý Ngũ quân doanh với Mặc Hồi Diện, nhưng thật ra người làm chủ đều là Mặc Hồi Diện, còn Mặc Hàn Vũ chỉ là đánh lận con đen mà thôi.
Không ngờ hắn ta lại là người đứng sau cái án chưa được giải quyết này.
“Nói tỉ mỉ xem!”
Mặc Diệp nghiêm mặt ngồi xuống.
Hóa ra là hắn xem thường vì nhi ca không đáng tin cậy kia rồi.
Như Mặc khẽ nói: “Thuộc hạ phát hiện mấy ngày nay một gã vô danh thường ra vào Doanh Vương Phủ.”
Chuyện này cũng không đáng làm người ta nghi ngờ.
Dù sao Mặc Hồi Phong từng quản lý Ngũ quân doanh.
Mặc dù bây giờ giao cho Mặc Hồi Diễn cùng Mặc Hàn Vũ, nhưng không có nghĩa là mọi người đều ruồng bỏ Mặc Hồi Phong và trung thành với hai vị chủ tử mới.
Có người ra vào Doanh Vương Phủ báo tin cho Mặc Hồi Phong là chuyện bình thường.
“Thuộc hạ tưởng rằng tên vô danh kia báo tin về cái án chưa được giải quyết cho Doanh Vương.”
Như Mặc nói: “Thuộc hạ đoán Doanh Vương cũng muốn nhúng tay vào, phá vụ án chưa được giải quyết để lập công chuộc tội, quản lý Ngũ quân doanh lần nữa.”
Phỏng đoán này khá hợp tình hợp lý.
Mặc Diệp gật đầu, ý bảo hắn ta tiếp tục.
“Nhưng khi thuộc hạ theo sát tên vô danh thì phát hiện hắn ta vòng tới vòng lui ở kinh thành...”
“Sau khi lượn một vòng lớn thì đi vào Hàn Vương Phủ!”
Mặc Diệp hơi híp mắt: “Sao?”
“Thuộc hạ lẻn vào Hàn Vương Phủ thì mới biết đúng là Hàn Vương đứng sau chuyện này. Hàn Vương đã thu mua tên vô danh, làm hắn ta đề nghị Doanh Vương đoạt lại Ngũ quân doanh”
Mặc Hồi Phong muốn đoạt lại Ngũ quân doanh thì cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Hắn ta bị giam ở Vương Phủ, cũng không làm được những chuyện khác.
Cho nên chỉ có thể bắt đầu từ bên trong Ngũ quân doanh.
Cho dù là mấy người bỏ mạng tại thanh lâu, hay mấy thành viên của Ngũ quân doanh bị treo cửa thành đều có biểu hiện trung thành với Mặc Hàn Vũ.
Mặc Hồi Phong nhổ từng cái gai.
Những thành viên đi theo hắn ta đã lâu sao lại không biết đây là thủ đoạn của Doanh Vương?
Sao lại không biết hắn ta đang cố ý cảnh cáo, dùng mấy người kia để làm gương cho bọn họ.
Cho nên những người còn lại không dám tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ.
“Hàn Vương đã nắm giữ hết thảy chứng cứ của Doanh Vương, đợi hoàng thượng trở về thì ngài ấy sẽ lấy chứng cứ ra.”
Đến lúc đó, Mặc Hồi Phong muốn vùng lên thì quá khó.
Nhưng những chứng cứ mà Mặc Hàn Vũ nằm trong tay, hắn ta sẽ không giao cho Mặc Diệp.
Hắn ta còn định tự tranh công lấy thưởng cơ mà, sao có thể giao chúng cho Mặc Diệp lập công?
“Chủ tử, người xem lúc này chúng ta nên làm gì?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.